Chap 167:
Buổi chiều tầm gần năm giờ tối, thằng Long thản nhiên ung dung đi từ trong nhà của nó ra. Cả đám đã tập trung ở một quán cà phê gần đó, đợi thằng Long đi tới một đoạn cua hướng vào một con hẻm nhỏ để đến quán net thì bọn tôi thấy có mấy thằng ở đâu trong những con hẻm gần đó bắt đầu tụ lại. Bọn cờ hó lớp tôi chỉ đợi có thế lao ra bao vây như bắt được mẻ cá ấy.
- Bọn bây có thể bỏ mấy cái trò cũ mèm này đi được không! – Thằng TS đứng ra nói.
- Tưởng ăn được đám bọn tao là dễ à.
Vừa dứt lời thì năm thằng đó mỗi thằng rút một con dao trong người ra. Cả đám bọn tôi nhìn thấy hàng nóng thì có chút sợ hãi lùi lại giữ khoảng cách. Cũng may việc này tôi cũng đã tính đến nên trước lúc đó đã nhờ Liên liên hệ tới công an phường ở gần đấy. Vì Liên có địa vị có tài sản, lại còn thêm gia sản kếch sù nên việc nhờ tới công an cũng là việc khá dễ dàng. Thế là chẳng mấy chốc dân quân cùng công an xung quang nhanh chóng lao đến. Bọn nó sau khi thấy công an liền lập tức sợ hãi buông bỏ chấp nhận bị đưa lên phường. Tưởng đâu mọi chuyện đã êm xuôi thì ngay trong đêm tôi nhận được cuộc gọi từ Liên.
- Alo, sao đấy em!
- Anh à bọn nó lại được ai đó bảo lãnh thả ra ngoài rồi!
- Thật hả! – Tôi cảm thấy hoang mang.
- Không sao đâu anh việc đó cứ để em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-mo-hoa-phuong-do/1325425/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.