Chap 164:
Quay trở lại hiện tại, tôi lắng nghe thật chăm chú không bỏ xót một từ nào, đến bây giờ tôi mới hiểu nhiều hơn về nàng, nhiều hơn về mối tình đầu của tuổi thanh xuân của mình.
- Và như thế cho đến bây giờ đấy cháu! – Bác Minh dừng lại câu chuyện của mình rồi thở dài.
- Thế tại sao bác lại không nhận lại con hả bác!
- Mọi chuyện đều do bác gây ra bác chỉ muốn ngắm nhìn con bé mỗi ngày vui vẻ là bác đã hạnh phúc lắm rồi cháu, mong cháu đừng kể chuyện này cho con bé biết, bác không muốn chỉ vì người cha gây ra tội ác này mà con bé lại buồn, cháu hứa với bác nhé!
- Vâng ạ cháu hứa!
Bác Minh trầm tư cầm ly bia xoay xoay trên tay như muốn nói thêm gì đó nhưng.
- Cảm ơn cháu ở bên cạnh con bé những ngày qua, nhìn nó vui vẻ bác cảm thấy đã mãn nguyện rồi, bác là người bố tồi tệ, những lúc vợ con cần bác làm bờ vai vững chắc thì bác lại không đủ dũng khí để làm điều ấy, bác lại chọn con đường mà đến bây giờ bác vô cùng hối hận lắm! – Nước mắt trên gương mặt ấy đã rơi.
- Bác đừng buồn nữa, biết đâu điều tốt đẹp nhất sẽ đến với bác mà!
Sau đó chỉ còn lại những tiếng cụng ly và dần dần là những câu chuyện vui vẻ giữa hai người, nhưng chi tiết về cái chìa khóa kia tôi lại quên hỏi. Về đến nhà tôi tót lên phòng rồi đắm mình vào giấc ngủ. Những ngày tết buồn chán trôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-mo-hoa-phuong-do/1325422/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.