Chap 163:
Những ngày sau đó, Mi được hàng xóm gửi cho một vi sư cô sống ở một ngôi chùa nhỏ bé hẻo lánh nuôi dưỡng, vị sư cô ấy đã chính thức giao cho sư cô N đưa lên thành phố chăm sóc. Sáu năm sau, Minh làm ăn càng ngày càng thua lỗ, Minh nhận ra mình chỉ là một người chết thay cho người con gái đó, công ty chính thức phá sản, Minh phải chạy trốn những con nợ đang mỗi ngày đeo bám tìm kiếm. Minh quyết định trở lại quê hương tìm kiếm người vợ và đứa con gái của mình. Những năm đó, anh vẫn luôn tìm kiếm đứa con gái đã mất tích nhưng kết quả vẫn không có. Về đến tx AK, những kỷ niệm về mái ấm của mình hiện ra, cảm giác đầy tội lỗi, hối hận, xấu hổ bủa vây lấy con người đã tàn tạ, nhếch nhác. Minh đã trở về nhưng trước mắt là một ngôi nhà điều hiêu, cũ nát theo thời gian, cây cỏ mọc khắp nơi. Mnh bàng hoàng đẩy cánh cửa đã cũ nát, anh bật khóc, chạy ào vào bên trong, anh khụy chân xuống ôm mặt khóc.
- Vợ ơi, con gái ơi bố về rồi, hối hận lắm, nhưng mọi người đâu hết rồi aaaa!
Mọi thứ chỉ là sự im lặng của ngôi nhà đã bỏ hoang, Minh đứng dậy chạy sang nhà hàng xóm bên cạnh.
- Có ai ở nhà không! – Minh gọi vào.
- Ai vậy! – Âm thanh từ bên trong vang ra.
Sau đó cô Mai, từ trong nhà chạy ra bên ngoài mở cửa nhưng cùng với đó là sự phẫn nộ.
- Cậu còn biết đường quay về nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-mo-hoa-phuong-do/1325421/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.