Chap 151:
Trên xe, tôi đưa ánh mát nhìn vào màn đêm qua bên khung cửa kính, những ánh đèn đường cứ thế trôi qua thật nhanh, tôi thở dài rồi quay sang nhìn nàng.
- Tại sao em lại biết chỗ ấy mà tới! – Tôi hỏi.
- Lúc em gọi cho anh với Trinh thì không liên lạc được, em lo lắng lắm. em bèn gọi cho Liên, cô ấy bảo em đứng đợi, sau đó cô ấy tới chỗ em và chở em đi ra ngoài đó luôn, đến nơi em thấy anh đang bị đám ấy vây quanh em sợ lắm.
- Hì thôi không sao rồi đừng sợ.
Tôi đưa tay kéo nàng vào bên trong lồng ngực của mình, tôi thở dài suy nghĩ lại những gì mà thằng Phát kể, để lại không gian yên lặng trên chiếc xe vẫn đang lao vun vút trên con đường phố chỉ còn những ánh đèn đường. Sáng hôm sau, tôi cùng với Trinh bước vào bên trong lớp, tôi đưa ánh mắt nhìn vào hai vị trí đó, hôm nay hai người ấy đã vắng mặt. Tôi đưa mắt nhìn xung quanh như thằng ăn trộm rồi rút cái điện thoại ra, bấm số của Liên.
- Alo em hả! – Tôi trả lời ngay sau khi điện thoại bên kia bắt máy.
- Không phải tiểu thư là tôi quản gia!
- Thế em ấy đâu bác.
- Sáng hôm nay tiểu thư có chút công việc ở công ty nên sẽ nghỉ mấy hôm.
- Vậy à, thôi cháu cảm ơn bác cháu vào học đây.
Tôi tắt máy rồi thở phào nhẹ nhõm, cất điện thoại vào sâu bên trong cặp chứ để giáo viên phát hiện là đi tong con dế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-mo-hoa-phuong-do/1325409/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.