Chương trước
Chương sau
Chap 48:
- Gớm không biết ai hơn ai đâu mà gọi! Nàng vẫn chu chu môi lên thổi
- Thích gọi thế đấy được hơm!
- Không sợ thiên hạ cười à! Nàng lườm tôi
- Thiên hạ là việc của thiên hạ, tôi NĐT này là nam nhi đại trượng phu, đầu đội trời chân đạp đất, dăm ba cái bàn tán ấy anh sợ gì hề hề ! Tôi xổ một tràng rồi nháy mắt với nàng.
- Gớm quá đi anh ơi!
- Đấy gọi anh rồi nhé!
- Trêu em này! Nàng ấn mạnh cái bông vô vết thương.
- Ấy ấy đau đau!
Băng bó xong, tôi quay qua nhìn vào chậu cây bất chợt hỏi
- Ủa chậu cây kia em để đó lâu rồi hả? Tôi hỏi
- Ừa nó nằm đó lâu rồi mà, sao thế anh!
- À không có gì hì hì! Tôi cười trừ cho qua chuyện.
Nàng cất hộp thuốc xong vẫy tay gọi tôi, càng nhìn nàng sao đáng yêu quá cha ông mặt trời luôn, tôi lập tức lon ton đi theo nàng. Ra tới ban công, cơn gió lạnh thổi tới làm tôi khẽ rùng mình, thấy nàng không mặc áo lạnh tôi chạy vào phòng mang ra khoác lên
- Mới ốm xong ra không mặc áo lạnh gì hết, mà ra đây định làm gì, hít gió lạnh cho mát hả! Tôi trêu nàng
- Anh ngồi xuống ghế bên cạnh cái piano đi!
Tôi làm theo lời nàng ngồi xuống, cảm giác không còn lạnh nữa
- Chà cái ghế này sao ấm thế! Tôi ngạc nhiên hỏi nàng
- Hihi có miếng đệm lót sưởi ấm đó, còn lạnh nữa hơm anh!

- À ừ còn chút chút! Tôi gãi đầu thú nhận
Nói xong tôi thấy nàng tới cạnh ban công ấn cái gì đấy thì các tấm kính xếp đều hai bên lần lượt từ từ khép lại, hơi gió đã không còn thổi vào ban công nữa
- Đệch, giờ anh mới biết đó! Tôi tròn xoe con mắt ngạc nhiên.
- Hihi nhà em mà!
Nàng ấy cười làm tôi thiếu chút nữa là nước miếng thều thào luôn rồi. Nàng từ từ ngồi xuống đàn rồi quay qua hỏi tôi
- Anh muốn nghe đàn hơm!
- Ừ mà sáng nào em cũng ra đây đàn à!
- Ừa buổi sáng nghe những giai điệu nhẹ nhàng tâm hồn con người như được làm mới, sảng khoái lắm anh!
Nói rồi nàng nhẹ nhàng lướt đôi tay lên phím đàn, giai điệu tươi mới vang vọng trong không gian buổi sáng nhẹ nhàng, thanh bình, tôi nhắm mắt tận hưởng thứ âm nhạc mang cho tôi sự yên bình của đất trời, từ từ hòa vào thiên nhiên ( nếu các bạn được nghe bài này từ một nơi đầy cây cỏ thiên nhiên vào buổi sáng, bạn sẽ thấy thật thoải mái tâm hồn). Bài nhạc dần dần nhẹ nhàng kết thúc
- Bài này hay thế, anh đã hiểu tại sao em luôn có những ngày tươi vui tràn đầy năng lượng rồi
- Hôm nào em thu âm cho anh nghe nhé
- Ừa mà bài này tên gì thế!
- Bài ấy tên là Beautiful Day
- Pí tờ à mà thôi tiếng anh là anh bó tay luôn ấy hề hề
- Anh muốn nghe nữa hơm!
- Có có , bây giờ anh đang tràn đầy năng lượng luôn nè.
- Hihi cả người toàn bông băng kia cứ khoe.
Tôi và nàng cùng nhẹ nhàng tận hưởng một buổi sáng đầy hạnh phúc, đầy nhẹ nhàng trong tâm hồn.
Kết thúc buổi sáng tuyệt vời ấy, tôi chào tạm biệt nàng

- Hì anh về nhé chiều lại gặp!
- Ừa anh về cẩn thận nhớ thay băng nhé!
- À chủ nhật này em có bận gì không!
- Định dắt đi đâu bán em à!
- Nào ai nỡ bán đi chứ, anh đưa em tới nơi này đảm bảo tuyệt vời luôn.!
- Ừa vậy em đợi!
Chào tạm biệt xong tôi đạp xe về mà trong lòng tràn đầy hạnh phúc cùng tâm hồn được nàng gột rửa vào buổi sáng. Về tới nhà thì bị bố mẹ la cho ù cả lỗ tai nào là đêm hôm về trễ lại còn trầy da chóc vảy các kiểu ông con đà điểu luôn. Trinh vẫn thế vẫn chuẩn bị cho tôi đầy đủ đồ ăn lẫn bài tập, nhưng Trinh hôm nay ít cười nói hơn trước, im lặng ngồi sau xe. Đến lớp đám bạn tôi bắt đầu màn tra khảo
- Hôm qua thấy gái ôm trụ điện hả mầy! Thằng TS bắt đầu bài phỏng vấn
- Chắc nó ngắm con nào rồi tự té ấy chứ tao thấy xe nó đâu bị gì! Thằng Duy lớn nói
- Mợ mầy hôm qua về chưa đưa tiền mầy đưa đây, tiền nào việc đấy! thằng N mắt sáng lên vì tiền
Tôi mệt nhoài với đám cờ hó rồi nằm ườn ra bàn, thấy nàng bước vào lớp mắt tôi sáng rực lên
- Chào em! Tôi đứng bật dậy chào nàng
- Hihi anh ngốc quá ngồi xuống đi kìa! Nàng cười với tôi
- Ù mó em luôn! Thằng Ts đổ muối vào
- Ghê bây, nay xưng em anh luôn sến quá bây ơi! Thằng L hó lên tiếng
- Im không tao cho hết vô sổ báo cáo cuối tuần nói chuyện riêng giờ, còn mầy nữa ý kiến không tao đốt cái nóc nhà mầy cho H nhé.
- Anh em, anh em thôi mà chú đừng đốt mà hề hề! Thằng TS cười nhe cái răng cờ hó nó ra
- Ừa ừa đại nhân đừng nóng bọn em biết tội rồi hề hề!
Tôi ngồi xuống thả người nhẹ nhàng nhìn nàng, càng nhìn tôi càng thấy nhiều màu hồng khắp nơi thế hề hề. Đâu đó vẫn có hai con người càng buồn hơn, một người đã chấp nhận đơn phương, một người cảm xúc lần lộn đau nhói nơi con tim. Tiếng trống trường vang lên, mọi thứ lại bắt đầu cho những tiết học, cuối năm cũng là lúc thi học kỳ sắp đến, vậy là sắp hết một học kỳ trôi qua với rất nhiều việc với người con trai ấy, không biết sang năm sẽ ra sao, bầu trời vẫn luôn u ám, vẫn luôn lạnh lẽo của khí hậu thành phố núi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.