Chap 47:
Về tới cổng nhà với thân tàn ma dại rũ rượi, vẫn là người con gái ấy, vẫn ngồi đó nhưng đã ngủ gật hồi nào rồi, tôi cầm điện thoại lên xem đã gần 12h đêm, tôi gọi nhỏ
- Trinh ơi, Trinh ơi!
Trinh từ từ mở mắt chạy ra mở cổng cho tôi
- Sao giờ này mới về vậy T! Trinh nhẹ nhàng hỏi tôi
-À Ừ có chút chuyện xảy ra! Tôi đáp giọng mệt mỏi
- Trời T, T làm sao mà người máu me nhiều vậy, mau vào nhà đi! Trinh hốt hoảng nhìn khắp người tôi.
Tôi lên phòng cởi bộ quần áo dính đầy máu của tôi và nàng. Những giọt nước từ cái vòi hoa sen phun lên người tôi, những vết thương đau rát, nhưng tôi không đau, không cảm giác gì nữa, tôi thơ thẫn nhớ lại gương mặt mờ nhạt của nàng mà đau nhói trong tim. Tắm xong, tôi bước ra đã có Trinh ngồi cạnh giường đợi tôi, bên cạnh là những dụng cụ y tế trong nhà.
- T lại đây để mình xem mấy vết thương! Trinh nhẹ giọng gọi tôi
- Mình không sao đâu, gần khuya rồi Trinh về nghỉ ngơi đi!
- Không mình không buồn ngủ nữa, lại đây rồi kể cho mình nghe chuyện gì xảy ra! Trinh nghiêm giọng
Tôi lững thửng tới ngồi xuống bên cạnh Trinh, Trinh nhẹ nhàng làm sạch vết thương trên người, tôi không thấy đau nhẹ nở nụ cười nhìn Trinh
- Cảm ơn Trinh!
- Hừ chuyện gì kể đi, mình đang đợi nghe này!
Tôi bắt đầu từ từ kể cho Trinh nghe, từng câu nói là từng nỗi đau như xát muối vào tim, kể xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-mo-hoa-phuong-do/1325305/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.