“Em định tìm hiểu anh à?"
Trịnh Thanh Sơn hỏi. Những lời này dường như anh đã chuẩn bị từ lâu, rất lâu rồi, chỉ đợi cô chủ động đến gần, anh liền có thể thốt ra.
Trần Kiêu im lặng một lúc.
Cô rất muốn đáp lại anh rằng "anh không muốn nói cũng được," nhưng trong lòng lại dâng lên cảm giác ủ rũ, cổ họng cô như bị chặn lại không nói ra được những lời như vậy.
Trong tâm trí cô lúc này chính hình ảnh Trịnh Thanh Sơn đứng dưới hành lang cô nhi viện, từ xa mỉm cười với cô. Trạng thái bình tĩnh và thờ ơ hoàn toàn bị phá vỡ.
Trần Kiêu nhẹ thở dài, nghiêm túc gật đầu: "Đúng vậy, Trịnh Thanh Sơn, em muốn tìm hiểu anh."
................................................................
Trịnh Thanh Sơn khi còn trẻ cũng nổi loạn như bao nhiêu người cùng tuổi khác.
Cha anh quanh năm bận rộn với công việc và đi công tác khắp các nước, chỉ có anh và mẹ ở trong ngôi nhà rộng lớn, chờ cha anh về. Nhưng khi cha về đến nhà, Trịnh Thanh Sơn chợt nhận ra rằng hình bóng người cha trong ký ức của anh đã mờ đến mức không thể nhìn rõ.
Anh không thích cảm giác đó, và anh không thích một người cha như vậy.
Điều thậm chí còn đáng sợ hơn là ông muốn biến anh trở thành người kế nghiệp, để rồi một ngày nào đó anh sẽ trở nên giống như cha mình. Đối với Trịnh Thanh Sơn, đây là điều vô cùng đáng sợ.
Vì vậy, anh bắt đầu thời kỳ phản nghịch, mạnh mẽ đối đầu với cha mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-hen-thanh-son/3377378/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.