Khởi hành về hướng nam, xe ra khỏi Lăng Thành.
Trần Kiêu cảm thấy hơi lạnh, xoa xoa mũi. Trịnh Thanh Sơn âm thầm tăng nhiệt độ điều hòa, đưa cho cô chiếc áo vest màu xám để sẵn trong xe.
“Cám ơn.” Trần Kiêu nhận lấy, phủ lên chân.
Ánh đèn thành phố chập chờn trên kính xe, Trần Kiêu còn chưa kịp nhìn rõ cảnh vật dọc đường thì thành phố đã lùi lại phía sau.
Mất nửa giờ lái xe.
Diện mạo thành phố bắt đầu thay đổi, dọc đường là những tòa nhà cũ kỹ thấp dần, Trần Kiêu tựa hồ biết mình đang ở đâu, "Đây là phía nam thành phố sao?"
“Ừ.” Trịnh Thanh Sơn nhìn con đường phía trước, “Mười phút nữa chúng ta tới nơi.”
Trần Kiêu gật đầu.
Phía Bắc và Nam thành phố là hai thái cực trái chiều.
Phố Văn Nghệ nằm ở phía nam, kiến trúc mang phong vị cổ xưa. Ngay từ khi mới đến đây học, Trần Kiêu đã được nghe nói thành phố có kế hoạch cải tạo nơi này, nhưng mãi đến bây giờ vẫn chưa thấy tiến hành.
Hai năm trước, có tin nhà nước muốn biến phía nam Lăng Thành trở thành một đặc khu kinh tế mới.
Trần Kiêu đoán có thể Trịnh Thanh Sơn hợp tác xây dựng dự án ở phía nam, nhưng chưa bao giờ cô nghe anh đề cập chuyện này.
Chẳng mấy chốc, xe của Trịnh Thanh Sơn đã vào ngoại ô.
Đường hẹp hơn nên anh lái xe chậm lại, Trần Kiêu tò mò, mở cửa sổ nhìn ra bên ngoài. Hơi nóng ập vào, nhưng nhanh chóng bị gió thổi tản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-hen-thanh-son/3377377/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.