Trước đây, có rất nhiều cửa hàng gốm điêu khắc trên phố Văn Nghệ nhưng Trần Kiêu chưa từng đến đó.
Khi ngồi vẽ tranh trên phố cho mọi người, điều cô thường thấy nhất là bạn bè hoặc các cặp đôi đến những nơi này.
Ngày đó, cô chưa bao giờ tưởng tượng mình sẽ ở bên cạnh Trịnh Thanh Sơn, giống như những người yêu nhau, bước vào tiệm đồ gốm.
Nhưng họ lại không phảii hai người yêu nhau.
Trần Kiêu cho rằng mối quan hệ hiện tại của họ có lẽ không còn đơn thuần là bạn bè.
“Cậu định làm món gì?” Trịnh Thanh Sơn ngồi cạnh cô, hỏi:
Trần Kiêu quay đầu lại nhìn anh, không khỏi nói: “Tôi không giỏi lắm…”
"Không sao đâu, ông chủ sẽ dạy cậu..."
Trịnh Thanh Sơn vừa dứt lời, một nhân viên tiệm gốm đã mở cửa bước vào.
Nhân viên trên mặt nở nụ cười thân thiện.
Trần Kiêu thở phào nhẹ nhõm, nghe nhân viên hướng dẫn hai người cách làm.
Trần Kiêu định làm một chiếc mặt dây chuyền đơn giản, chăm chú làm theo hướng dẫn, không để ý Thịnh Thanh Sơn đang ở sát bên.
Cho đến khi ngửi thấy mùi hương của anh, cô mới nhìn sang bên cạnh như vừa tỉnh dậy từ một giấc mơ.
Trần Kiều ổn định tâm tình, quay lại nhìn mặt dây chuyền hình con thỏ: “Cậu không làm việc của mình, qua đây làm gì?"
Trịnh Thanh Sơn ngồi trên một cái ghế nhỏ, mỉm cười đáp: “Nhìn xem cậu đang làm gì.” Anh nhìn vật trong tay cô một lúc, “Thỏ?”
“Ừm.” Trần Kiêu véo tai thỏ, quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-hen-thanh-son/3377357/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.