Không khí học tập ở năm cuối trung học rất căng thẳng, khắp khuôn viên trường tràn ngập tiếng ôn bài của học sinh.
Cây ngô đồng già ngoài cửa sổ đã rụng hết lá, Trần Kiêu cảm thấy có chút mất mát.
Diệp Thải thấy cô không tập trung trong giờ tự học, quay đầu gọi: "Trần Kiêu! Nhìn gì vậy?"
Diệp Thải nhìn theo ánh mắt của cô, chỉ thấy một góc cây ngô đồng già.
"Cái cây kia có gì đẹp? Cậu nhanh học bài đi, sắp đến tiết ngữ văn rồi."
Trần Kiêu gật đầu.
Trí nhớ của cô rất tốt, không bao giờ gặp khó khăn gì trong môn ngữ văn.
Cô ngẩng đầu lên, có thể nhìn thấy bóng lưng một nam sinh đang rũ mắt, yên lặng đọc sách.
Giờ tự học kết thúc sớm.
Bạn học nữ được anh cứu lại đến tìm Trịnh Thanh Sơn. Trần Kiêu cũng biết tên nữ sinh ấy, Ninh Tưởng.
Tên rất đẹp.
Ninh Tưởng thích Trịnh Thanh Sơn, đây là chuyện ai cũng biết.
Nhưng Trịnh Thanh Sơn không mặn không nhạt đáp lại, khiến các bạn học không đoán được ý tứ của anh.
Lúc nào Ninh Tưởng có thời gian là sẽ đến tìm anh, thường mỉm cười hỏi anh cách giải những bài toán khó.
Tính tình anh rất thân thiện, không bao giờ từ chối khi bạn học đến hỏi bài.
Trần Kiêu ngồi tại chỗ, nhìn anh kiên nhẫn giảng bài cho Ninh Tưởng.
Ánh sáng mềm mại bao phủ lên Trịnh Thanh Sơn.
Cô lặng lẽ lấy giấy bút phác hoạ bóng lưng anh.
Cuối cùng, trước khi rời đi, Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-hen-thanh-son/2745789/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.