Trịnh Thanh Sơn không nói dối.
Đồ ăn anh nấu rất ngon, đặc biệt là những món hải sản, vô cùng hợp với khẩu vị của cô.
Trần Kiêu không khách sáo, cô ăn rất nhiệt tình, sau đó đề nghị giúp anh rửa chén.
Trịnh Thanh Sơn không nỡ, vì vậy cũng vào bếp phụ cô.
Hai người rất nhanh đã dọn dẹp xong.
Trịnh Thanh Sơn đề nghị: "Đi dạo một chút đi, phong cảnh ven hồ cũng rất trong lành."
Trần Kiêu vui vẻ đồng ý.
Tiểu khu này giá cả không rẻ, vì vậy khuôn viên xung quanh cũng rất đẹp.
Đêm xuống, đáy hồ như lung linh với ánh sáng ngũ sắc.
Trần Kiêu giống như một đứa trẻ, nhìn thấy khung cảnh rực rỡ này thì khẽ cảm thán. Trịnh Thanh Sơn nhìn qua, cô vội vàng im bặt.
Trịnh Thanh Sơn vẫn giữ vẻ bình thản.
Cuối tháng 2, ban ngày thời tiết đã dần ấm áp nhưng thời tiết về đêm lại hơi lạnh.
Đi không bao xa, Trần Kiêu tay chân lạnh cóng, liền theo Trịnh Thanh Sơn trở về.
Sau đó, mọi việc diễn ra rất tự nhiên.
Trần Kiêu mượn chiếc áo sơ mi của anh làm đồ ngủ, miễn cưỡng có thể che đi cặp đùi, nhưng cô không mặc nội y, vì vậy chiếc áo sơ mi trắng rộng thùng thình lại làm nổi bật phần ngực căng phồng.
Tắm xong, cô ra ngoài sấy tóc, nghe thấy động tĩnh của Trịnh Thanh Sơn trong phòng tắm.
Khi anh ra ngoài thì tóc cô gần như đã khô.
Anh thay bộ đồ ngủ, mái tóc rũ xuống trước trán, trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-hen-thanh-son/2745787/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.