Khi Tôn Dao chạy vào bếp, lục tung tủ lạnh, mang hai bình rượu đế nhỏ bỏ túi với một đĩa mực khô xé nhỏ trở lại phòng khách thì Nhậm Tư Đồ vẫn lẳng lặng ngồi trên chiếc ghế bên cạnh bàn trà, tư thế hoàn toàn không thay đổi.
Tôn Dao đưa cho Nhậm Tư Đồ một bình rượu. “Vậy bây giờ cậu định làm sao đây?”
Nhậm Tư Đồ nhún vai, mở nắp bình rượu, cụng với Tôn Dao một cái rồi bắt đầu uống.
Tối qua là đêm Giao thừa, hai cô gái này đã uống sạch rượu vang dự trữ trong nhà, bây giờ chỉ còn lại hai bình rượu đế này, mỗi người một bình. Cộng thêm mực xé nhỏ mua cho Tầm Tầm, đủ để tám chuyện cho qua đêm dài mà không phát hiện ra Tầm Tầm đang trốn sau khe cửa của phòng mình, nghe trộm đã lâu.
Thằng nhóc này vốn nửa đêm thức dậy định đi vệ sinh, không ngờ vừa mở cửa liền nghe thấy hai người phụ nữa xấu xa này đang nói xấu thần tượng của mình.
“Uổng cho mình còn tưởng chú chân dài của Tầm Tầm là một người đàn ông đáng tin cậy. Đàn ông vừa đẹp trai vừa có tiền, ông trời đã định là không đáng tin rồi…”
Tầm Tầm hơi tức giận, quên cả việc phải đi vệ sinh, chỉ lẳng lặng đóng cửa lại, nghĩ một lát thật lâu rồi chạy đến bên chiếc bàn học với vẻ mặt thật nghiêm túc, cầm lấy chiếc điện thoại con hình Minion, ngón tay nhỏ bé lần lượt ấn từng phím một hết sức trịnh trọng để mách lẻo với ai kia.
Xem ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-hen-phu-hoa/2194757/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.