Trong studio chụp ảnh cưới.
Ngọc Mẫn bước ra từ phòng trang điểm cô dâu. Cô rón rén đến gần người đàn ông mặc vest chú rể màu xanh navy. Cô ôm anh từ phía sau, gọi thật ngọt ngào: "Chồng yêu!"
Thế Phương cười. Anh phủ đôi bàn tay lớn lên đôi bàn tay cô dâu xinh xắn, khẽ nghiêng đầu nhìn người con gái, giọng trầm ấm đầy ắp yêu thương: "Vợ yêu!"
Ngọc Mẫn cười dịu dàng, cô tựa đầu vào lưng anh: "Thế Phương, anh thật đẹp trai! Đời này Ngọc Mẫn em có được anh làm chồng, đúng là tu ngàn đời!"
Anh cười sảng khoái, quay người đối diện Ngọc Mẫn. Trước mặt anh là cô dâu xinh đẹp trong chiếc váy cưới trắng tinh khôi. Anh nhìn si mê: "Câu đó phải để anh nói mới đúng. Ngọc Mẫn, đời này Thế Phương anh có được em làm vợ, đúng là tu vạn kiếp!"
Nụ cười trên môi người con gái tan chảy vào đáy mắt. Cô ôm cổ anh, đôi mắt đắm đuối nhìn vào đôi mắt chan chứa tình của anh: "Chúng ta đều có căn tu!"
"Được rồi, hai vợ chồng đều giống nhau! Bây giờ cùng tạo dáng chụp ảnh nào!" Anh nhiếp ảnh gia bước tới chỉnh sửa tà váy cưới cho Ngọc Mẫn.
Lưu lại trong máy là những bức ảnh ngọt ngào như mật, đẹp tựa muôn vì sao rạng ngời trong dải Ngân hà.
"Chúng ta phải gìn giữ thật kĩ để khi về già lấy ra cho con cháu xem. Em bảo đảm tụi nó sẽ vỗ ngực tự hào vì là con cháu của Thế Phương - Ngọc Mẫn!" Cô bặm miệng gật gật cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-hen-dem-that-tich/2816955/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.