Hải Dương khó chịu nhoài người nằm bẹp dí trên bàn, mặt hướng vào phía trong bức tường. Cả người cô mệt mỏi rã rời, bụng từ hôm qua đến giờ vẫn cứ âm ỉ đau. Cái lưng thì mỏi ơi là mỏi cứ như lã người đang mang bầu vậy, không thề nào ngồi thẳng lưng được.
Hôm qua cũng tại cô ham ăn, đồ lạnh, đồ cay, dầu mỡ đều nuốt vào bụng. Kết quả là bà dì bất chợt ập đến khiến cô đau tới mức nhe răng. Từ hôm qua tới giờ cô không dám đụng một chút nước lạnh nào đã thế tối qua bụng đau quằn quại không thể nào ngủ được, phải chườm túi nước ấm trên bụng cả tiếng đồng hồ mới cảm thấy thoải mái hơn.
Tại sao con gái lại phải gánh chịu nỗi bất hạnh này??
Hải Dương oán trời oán đất, khó chịu muốn khóc.
Bây giờ tâm trạng cô rất rất tệ
Thèm đồ lạnh quá....
Cái lưng bao giờ mới hết đau đây trời? Vì nó mà cô không thể ngồi một cách đàng hoàng được.
Hải Dương buồn bực đưa ta ra phía sau khẽ đấm vài cái vào phần lưng đau nhức. Được một lúc cô dừng lại, nóng nảy vò tóc thành một ổ rối tung rối mù rồi úp mặt xuống bàn.
Bỗng có một bàn tay vươn đến nhẹ nhàng đấm vào phần cô vừa chạm vào, lực đạo vừa phải khiến cô thoải mái híp cả mắt.
Hải Dương ngẩng đầu rồi quay sang nhìn chủ nhân của bàn tay kia, Hải Phong vẫn đang chăm chú viết bài. Chỉ là cậu đã chuyển bút từ tay phải sang tay trái, dù vậy nét chữ vẫn rất đẹp.
Trước hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-hen-bien-khoi/3753679/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.