Đồ Nhật ở bữa trưa khá ngon, tương tự như kịch bản của rất nhiều lần trước đây, Khúc Sở vẫn nhảy qua câu hỏi của Ứng Trường Lạc.
Ứng Trường Lạc sẽ không hỏi lần thứ hai, anh sẽ tiếp tục xem như chưa xảy ra gì cả.
Hôm nay rối loạn nhiều việc nhưng chỉ là chuyện của bạn bè, có lo lắng bao nhiêu thì cũng không thể quyết định thay họ được, chi bằng thoải mái tinh thần, thế thôi.
Nhưng Ứng Trường Lạc sẽ không lùi bước nữa, cô thường xuyên bị ảnh hưởng bởi các yếu tố bên ngoài, ngày càng lười thay đổi.
Bố mẹ làm việc không tuân theo chuẩn mực, cô trưng ra khuôn mặt lạnh lùng; Cố Từ bất ngờ qua đời, cô buông thả cả kỳ nghỉ như muốn chạy trốn, chỉ để tốt lên; bây giờ đổi thành Thư Duyệt Yểu, cả thời thiếu nữ yêu thích người khác, phí thời gian rất lâu, trở nên thân thuộc rồi lại thành thù.
Hóa ra, tình cảm thật sự không phải cứ kiên trì từng chút và nhượng bộ vài bước là có thể ở bên nhau vui vẻ được.
Cô xoay người xuống giường, bước về phía phòng ngủ của Khúc Sở.
“Khúc Sở.” Ứng Trường Lạc mặc váy ngủ, nhéo tai con gấu bông nhạt giọng gọi anh.
Cửa mở rộng, Khúc Sở ngồi đọc sách ở đầu giường, mắt kính gọng vàng được đặt ở đầu giường, anh khẽ “Ừ” đáp: “Sao vậy?”
Sau đó, anh nhíu mày tính thời gian, rầu rĩ hỏi: “Đến tháng sớm à? Đau bụng hả?”
Ứng Trường Lạc dừng lại, nghiêm túc nói: “Em muốn nụ hôn chúc ngủ ngon.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ung-truong-lac/3387853/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.