Sẽ thế nào nếu một người chúc bạn ngủ ngon vào ba giờ sáng, chui vào giấc mơ của bạn, và khi tỉnh dậy, người ấy đã xuất hiện ngay trước mắt bạn?
Phản ứng đầu tiên của Ứng Trường Lạc là dụi đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ.
Chẳng biết du thuyền đã cập bờ từ lúc nào.
Khúc Sở diện một cây đen, áo sơ mi được cài nút kín kẽ, xách theo túi giấy bước lên bậc thang, đứng vững trước mặt cô, thành thạo đưa tay ấn lọn tóc ngốc nghếch xuống, mắt ánh lên ý cười, dịu dàng nói: “Nhóc Trường Lạc đừng dụi nữa, buồn ngủ thì về ngủ thêm nhé.”
“Ôm.” Cô nghẹn ngào làm nũng đòi Khúc Sở ôm, Ứng Trường Lạc trong trạng thái mơ màng sẽ luôn như vậy, hoàn toàn khác với lúc cô tỉnh táo, sau đó cô thật sự tỉnh rồi thì có thể quên mất chuyện mình từng làm khi vẫn còn ngái ngủ.
Khúc Sở ôm cô theo thói quen, khi đã có điểm chống đỡ, Ứng Trường Lạc vùi đầu vào lồng ngực rắn chắc của anh rồi mềm nhũn thành bùn nhão, cọ đôi lần rồi ngủ thiếp đi.
Thư Duyệt Yểu ngáp ngủ, đã quen với việc này, cô ấy mở to mắt cầm lấy chiếc túi giấy trong tay Khúc Sở, để tiện cho anh bế cô về giường.
Trì Tại Dã vốn dựa vào thân tàu, nét mặt dửng dưng quan sát cảnh này, lập tức bị nhét đồ vào lòng.
“Để trên bàn đi.” Thư Duyệt Yểu sai khiến.
Khúc Sở sắp xếp cho Ứng Trường Lạc ổn thỏa rồi bước ra khỏi khoang thuyền, Thư Duyệt Yểu ngồi dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ung-truong-lac/3387847/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.