🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau




“Nói mới nhớ, mớ thư tình mà các bạn tặng em từ sáng đến tối ấy, đủ để bán giấy vụn rồi đúng không?” Trên tay ôm tài liệu tiếng Anh vừa được in ra, Khúc Sở đến phòng Ứng Trường Lạc xem, lúc vứt rác thì thấy mấy phong bì bị vứt trong thùng rác, anh ghẹo cô.



Ứng Trường Lạc xoay bút: “Vậy anh bán đi.”



Khúc Sở lắc đầu: “Thôi, nếu bán thật, phiền em cầm về hết lắm.”



Ứng Trường Lạc luôn ném hết những bức thư để công khai, nhưng có vài người đưa thư lại rụt rè kẹp vào trong tập đề hoặc bài thi, khi dọn đồ khó phát hiện được, lúc nào cũng phải lật đến đúng trang mới thấy.



“Anh giúp em trả lời nhé? Chắc cùng một người đưa đấy.” Cô chẳng thèm để ý, nói như vậy là vì trên phong bì có để tên, người này luôn vẽ ký hiệu đám mây trên tất cả bức thư viết cho cô.



Khúc Sở gõ ngón tay thon dài lên mặt bàn, dịu dàng đáp: “Được chứ, không theo đuổi được, chi bằng cứ cắt hết hy vọng vậy. Nếu mặt dày mà có thể khiến em đổ, thế bạn học tên Trì Thần trong lớp em hẳn là người theo đuổi em dễ dàng nhất rồi đúng không?”



“Vâng.” Ứng Trường Lạc rút ra một tờ giấy A4 đưa anh. Thật ra, chẳng ai lọt vào mắt xanh của em đâu, em không ưng ai hết, ngoại trừ anh.



Đèn bảo vệ mắt tỏa ra ánh sáng dễ chịu, ngòi bút cọ vào mặt giấy vang tiếng sột soạt, Khúc Sở cúi đầu, thật sự nghiêm túc viết thư.



Trong

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ung-truong-lac/3387831/chuong-47.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ứng Trường Lạc
Chương 47: C47: Chương 47
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.