Chương có nội dung bằng hình ảnh
Khúc Sở đã sắp xếp ổn thỏa mọi việc cho Ứng Trường Lạc, ngay cả họp phụ huynh anh cũng trực tiếp tới họp thay.
Khi kỳ nghỉ đông bắt đầu trong nỗi chờ mong của các bạn học sinh, Ứng Trường Lạc đã bị giáng một đòn nặng nề.
Bảo mẫu chăm sóc cô từ bé sở hữu kinh nghiệm phong phú, chăm sóc vấn đề ăn uống sinh hoạt đều rất tốt, sức khỏe của Ứng Trường Lạc không hề tệ, không hay ốm nặng, nhưng cũng chẳng tránh khỏi mấy bệnh vặt như sốt, cảm, viêm họng.
“Khụ, khụ, khụ.” Ứng Trường Lạc mặc váy ngủ bằng vải nhung san hô dày nặng, che miệng gắng sức giấu tiếng ho khan.
Tiếng mở khóa cửa vang lên, Khúc Sở cầm ly nước ấm bước vào, khom lưng và áp lòng bàn tay lên vầng trán đầy đặn trơn bóng của cô để đo nhiệt độ, nóng hầm hập.
Anh nhíu mày, đau lòng hít vào, kéo chiếc gối, giúp tư thế dựa của cô thoải mái hơn, lại vội vàng rời phòng, sau đấy bưng hộp thuốc vào.
Khúc Sở kéo chiếc ghế bên bàn đọc sách tới, anh ngồi bên cạnh Ứng Trường Lạc, bàn tay rõ từng khớp xương mở hộp thuốc ra kiếm, anh bất lực trêu chọc: “Con bé này sao á, chưa đến lúc nghỉ ngơi thì chưa dám bệnh hả?”
Ứng Trường Lạc ho dữ dội, đuôi mắt cũng ửng đỏ lên, chảy cả nước mắt, cô khàn tiếng đáp: “Khi ấy không phải còn phải thi cử sao?”
Vốn dĩ đã có điềm báo sẽ bệnh trước khi thi, trong cuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ung-truong-lac/3387820/chuong-36.html