Dư âm của đêm đón chào năm mới chưa phai nhạt hẳn, tuy hai năm trước Đế Đô đã bắt đầu cấm đốt pháo hoa riêng để bảo vệ môi trường, nhưng vẫn không ngăn được mọi người lén đốt dây pháo.
Trên lớp tuyết đọng chưa tan hết hôm qua đang che phủ vụn pháo màu đỏ, cổng trường uy nghiêm rộng lớn treo biểu ngữ.
[Địa điểm thi nghiên cứu sinh đầu vào Đại học Bắc Kinh năm 2014]
Trời lạnh giá, cuộc thi thố của người trưởng thành, người nhà đứng lo lắng bên ngoài không nhiều mấy.
Chiếc Lykan Hypersport màu đen thuộc số lượng giới hạn, chỉ có bảy chiếc trên thế giới, Dung Lỗi sở hữu chiếc duy nhất hiện nay ở Đế Đô, khoa trương bắt mắt, kết hợp hoàn hảo với người đứng trước xe.
Gương mặt cô gái trẻ xinh đẹp, chàng trai anh tuấn với vẻ hào sảng, họ đều có đôi mắt hoa đào long lanh tình cảm, quả là cảnh tượng thu hút bao chú ý từ người khác.
Ứng Trường Lạc diện bộ Hán phục đỏ tươi do Khúc Sở tặng, bên ngoài phối với áo lông hồ ly trắng, tóc dài như mực tung bay giữa làn gió se lạnh, tay cô cầm bình nước nóng, nhìn chăm chú vào cổng không chớp mắt.
“Đừng lo nữa, người không biết còn tưởng em là hòn vọng phu đấy.” Dung Lỗi vắt chéo đôi chân dài, dựa vào xe hút thuốc, ngón tay kẹp lấy điếu thuốc đang cháy, hồi lâu mới nhả ra một hơi, đôi mắt khép hờ, vẻ lười biếng đượm chút mơ màng. Anh ta ngước đôi mắt hoa đào chế nhạo: “Đời này ngoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ung-truong-lac/3387819/chuong-35.html