Chương có nội dung bằng hình ảnh
Ánh mặt trời buổi chiều tà rạng rỡ chiếu dọc theo thân xe trắng tinh, làn gió nhẹ gợn lên góc váy vải tuyn mỏng của cô gái, ngón tay Khúc Sở vuốt ve chiếc bật lửa, anh cười như trăng thanh gió mát: “Không nhìn ra đấy, em còn thù dai phết.”
Ứng Trường Lạc có gương mặt xinh đẹp, biểu cảm hời hợt, như thể đã xuất hiện màn sương lạnh che kín ánh mắt của cô.
Ngữ điệu của cô khác hẳn với các em gái trạc tuổi, không mềm mại, cũng chẳng hân hoan. Ngược lại, cô sở hữu chất giọng thiên về tone trầm, khẽ toát lên khí chất có ở “ngự tỷ”, thêm một chút khàn: “Không khó chịu sao?”
Lời cô nói không có chủ ngữ, Khúc Sở vừa đoán ý vừa định hỏi, đã thấy cô gái đang cúi xuống nhìn đầu gối của mình?
Thế là anh tự động bổ sung cho cô, có lẽ cô thắc mắc: [Anh quỳ lâu như vậy, đầu gối không đau hả?]
“Vẫn ổn.” Khúc Sở nhún vai, thuận miệng đáp: “Với lại nè, anh trai đâu có quỳ mãi, giữa chừng còn đi vệ sinh, rồi uống miếng nước ăn miếng bánh đấy.”
Anh nghĩ, hẳn Ứng Trường Lạc sẽ không xem hết video của toàn bộ diễn biến đâu nhỉ, vì chỉ có một động tác trong suốt hai mươi mấy tiếng thôi mà. Dù sao, cô cũng không đến mức soi mói từng đoạn, kéo vài khúc xác nhận ắt là xong rồi.
Ứng Trường Lạc vốn sở hữu đôi mắt hoa đào đuôi xếch trời sinh, nét cười trong đấy lúc ẩn lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ung-truong-lac/3387793/chuong-9.html