Chương trước
Chương sau
An Thải Trị bị tiếngchuông điện thoại quen thuộc đánh thức, nàng mở con mắt nhập nhèm, trong khoảngthời gian ngắn vẫn chưa rõ mình đang ở nơi nào.

Cho đến khi thấy được đạinam nhân đang ngủ ở bên cạnh nàng kia, những chuyện phát sinh đêm qua trongnháy mắt đã truyền lại vào trong não của nàng.

“Trời ạ…” Nàng hít mộthơi thật sâu, tay của Niếp Thiểu Ưng còn ôm eo của nàng, mà nàng, không cần vénchăn lên cũng biết, đương nhiên là trần như nhộng.

Quần áo của nàng cùng vớihắn toàn bộ đã bị tán lạc trên thảm sàn, ví của nàng đã dừng ở một góc trênsofa rồi, mà chuông điên thoại là từ trong ví của nàng mà truyền đến.

Một bức màn thật dày làmcách trở với ánh sáng bên ngoài, nàng không biết bây giờ là lúc nào, nhưng màvì say rượu mà làm cho nàng có chút đau đầu.

Đến tột cùng nàng đã uốnghết bao nhiêu rượu?

Nàng như thế nào sẽ ướcchừng cùng Niếp Thiểu Ưng uống rượu đây?

Tuy rằng ngày đó ở trongphòng bệnh của câu lạc bộ Mặc Lâm, hắn có cho nàng danh thiếp của hắn, nhưngmà nàng căn bản không hề lôi tấm danh thiếp đo ra sử dụng mà, tại sao lại tìmhắn để uống rượu đây?

Nàng thì thào tự nói lắcđầu, đây thật sự là điều không thể tưởng tượng… “Điện thoại của em đang kêukìa.”

Tiếng nói của hắn dọanàng nhảy dựng lên.

Nàng cảm giác được mặtcủa nàng đỏ bừng.

Nàng đều chưa hề làm rõràng, hắn đã tỉnh rồi, nàng sẽ đối mắt với hắn như nào mới được đây?

“Ồn ào đến anh sao?” Ánhmắt của nàng nhìn lên trần nhà, trong đầu là một mảnh hỗn loạn, thần kinh căngthẳng.

Tay hắn khẽvuốt má của nàng, còn ôn tồn vuốt ve môi của nàng. “Không sao, dù sao anh cũngngủ đủ rồi.”

Tiếng khàn khàn của hắnvang gần lên bên tai của nàng, chân của hắn thoải mái gác lên nàng, cả ngườinàng liền uốn tại trong cổ của hắn, hắn thích loại cảm giác giữ lấy này, mànàng… thì không có thói quen.

Đêm qua nàng đối với hắnquả thực là cũng có tình cảm.

Nhưng mà cái loại tìnhcảm này chỉ là một loại tình cảm mãnh liệt ngắn ngủi, hơn nữa còn do cồn thúcgiục, cùng một nam nhân không có tình cảm dây dưa trên giường, đối với nàng mànói là lần đầu tiên.

Trước có tình, lại cóyêu, thứ tự phải như vậy chứ?

Nam nhânduy nhất nàng từng có là người đã phụ bạc nàng Ngôn Kỳ Hiên, bọn họ là sau nửanăm kết giao mới có quan hệ thân mật, lấy kết hôn là điều kiện đầu tiên để cóthể kết giao.

Mà nàng cùng Niếp ThiểuƯng…

Nghiêm khắc mà nói, cáigì cũng không phải.

Là nàng nhất thời bị cồnlàm cho váng đầu, mới có thể phóng túng thân thể của mình, cùng hắn hưởng thụcá nước thân mật, nhưng mà cái loại cảm giác này cũng hư không, nàng đối vớihắn một chút tình yêu đều không có.

“An tổng tài ──” Hắn hàihước gọi nàng. “Em đang suy nghĩ gì đó?”

Hắn xoay người chiếm hữunàng, ở trong biểu tình kinh ngạc của nàng, cái lươi trơn nóng của hắn thăm dòvào trong môi của nàng, hưởng thụ sự ngọt ngào của môi nàng, bàn tay to thì bừabãi họp tại ở hai vú của nàng, ở dưới bụng lại bắt đầu có cảm giác.

Hắn thật là một cao thủhôn môi… Nàng nhẹ kêu một tiếng rồi nhắm mắt lại.

Trải qua đêm qua, nàngmới phát hiện được mình có năng lực làm nữ nhân hào phóng.

Ví dụ như hiện tại, nàngrõ ràng sẽ không yêu Niếp Thiểu Ưng, nhưng mà hơi thở cùng với khí lực nam giớicủa hắn lại mê hoặc nàng, còn có trong phòng tràn ngập mùi hương hoa, tất cảnhững chuyện này làm nàng không tự chủ được mà tiếp nhận sự chiếm lĩnh của hắn.

Nếu như là đã xảy ra, cómột lần rồi thì có lần thứ hai căn bản sẽ không có gì khác nhau.

Nàng biết đối với ngườihiện đại mà nói, trước tình sau yêu là chuyện thực bình thường, hoặc là nàngnên vứt đi cái kiểu nhớ nhung cũ kỹ kia, hưởng thụ một chút phong trào hiệnđại… Loại ý nghĩ này một khi đã hình thành ở trong đầu của nàng, biểu hiện củanàng liền càng thêm phóng khoáng.

Nàng phối hợp với sự tiếncông của hắn, có khi cũng áp dụng chủ động, khi biểu tình của hắn thoải mái,thì biểu hiện của nàng cũng thoải mái không kém, đây là một tình ái hoàn mỹ,hai người đều ở trong lúc thở dốc mà chiếm được sự thỏa mãn.

“Tôi đi tắm đây!”

Nàng trong khi đang mồhôi đầm đìa đứng dậy, nếu như lại tiếp tục cùng hắn ở trên giường triền miên,không biết nàng lại làm ra cái việc gì đó điên cuồng nữa.

Ánh mắt của hắn đuổi theonàng, xem nàng làm điều thừa dùng chăn quấn quanh thân thể, đôi môi bất giác nởmột nụ cười.

Đối với thân thể lẫnnhau, bọn hắn đều không còn xa lạ gì, có cần phải cố che giấu sao?

Có thể thấy được rằng,tuy rằng vừa rồi nàng mới thực cuồng dã, nhưng mà trong nội tâm vẫn là bảo thủ.

“Chờ một chút, chúng tacùng nhau tắm.” Hắn cũng xoay người ngồi dậy, đáy mắt vẫn là ý cười dào dạt nhưtrước.

Tuy rằng nàng chưa chắclà sẽ đồng ý, nhưng mà hắn vẫn muốn thử xem.

Nghe vậy, An Thải Trítrừng to mắt nhìn hắn.

Đây là nói giỡn đúngkhông?

Đời này nàng còn chưa cócùng một năm nhân nào cùng tắm rửa, huống hồ tắm rửa là chuyện riêng tư, nhưthế nào có thể cùng người khác làm cùng nhau được đây?

Đang muốn cự tuyệt hắnthì điện thoại di động của nàng lại vang lên.

“Thật xin lỗi, tôi đinghe điện thoại trước!”

Tìm được cái cớ, nàng vộivàng lê thân đi ra cái sô pha, rất nhanh lấy ra được cái điện thoại ở trong ví,chỉ là nhìn thấy thời gian ở trên chiếc điện thoại di động, nàng thiếu chút nữlà té xỉu luôn.

“Là tôi!” Nàng lập tứcnhấc máy nghe điện thoại.

Ông trời! Đã đến mười mộtgiờ rồi! Nàng đến tột cùng là đang làm cái quỷ gì vậy?

“Ngài đang ở nơi nào?” LýTư nhẹ nhàng thờ ra, tìm cả một buổi sáng không thấy người lãnh đạo trực tiếp,hắn gấp đến độ thiếu chút nữa là đi báo cảnh sát.

Ngày hôm qua sau khi cấptrên ra ngoài đi dạo một lúc sau liền không thấy đâu, cho đến khi tan tầm cũngkhông có về công ty, buổi sáng hắn đến An gia hỏi quản gia, thì được biết rốihôm qua nàng còn chưa có trở về nhà nữa, hắn thật sự là vội muốn chết luôn.

“Hội nghị sao rồi? Tiếnhành như thế nào rồi?”

Nàng đương nhiên không hềtrả lời câu hỏi của Lý Tư, cùng một người nam nhân qua đêm đến nỗi làm chậm trễcông việc, như thế sao nàng dám nhìn ánh sáng.

“Tổng giám đốc Phương đãthay ngài chủ trì hội nghị, trước mắt mới chỉ coi như tiến hành thuận lời màthôi.” Lý Tư báo cáo xong, vẫn không nhịn được mà hỏi lần thứ hai: “Ngài đang ởnơi nào?”

“Tôi lập tức trở về đây.”Nàng nghe qua vấn đề của hắn, chỉ thị luôn: “Cậu nói cho tổng giám độc Phương,cái hội nghị này không thành công, thì hắn cũng lo cho chức vụ của mình đi, cầnchính hắn cố gắng lo liệu, chủ trì tốt cho tôi, không cần một cái kết quả khôngra gì đưa cho ta nhìn.”

An Thải Trí cúp điệnthoại, phát hiện Niếp Thiểu Ưng đang ngồi ở mép giường lấy biểu tình thích thúnhìn nàng.

“Có gì không đúng sao?”Nàng không tự giác được lấy điện thoại thả vào trong ví.

“Không có.” Hắn đứng dậy,cố gắng đưa tay ra đấm bóp thân thể mệt mỏi, hào phóng cho nàng xem thân thể trầntruồng của hắn, đôi môi vẫn mang theo ý cười thỏa mãn. “Đi thôi, chúng ta cùngnhau tắm.”

Phong cách làm việc củanàng thật sự là rất giống hắn, ngay cả giọng điệu nghiêm khắc đối với cấp dướicũng giống hệt, vừa mới cái loại nói này, trăm phần trăm, tựa như từ trongmiệng của hắn nói ra.

Hắn nhịn không được mànghĩ, nếu như nữ nhân này có thể trở thành bạn đời của hắn, điều này sẽ là mộtviệc rất kỳ diệu.

Ngẫm lại, không cần vìmột tiểu nữ nhân yêu mến bám dính mà buồn bực, không cần phải tốn thời gian cùngmột nữ nhân ngắm trăng nữa, bọn hắn có thể cùng nhau thâu đèn suốt đêm ── vìcông việc ── điều này hoàn toàn phù hợp với lý tưởng của hắn.

“Không!” Nàng biến sắc,vội vàng thoái thác. “Hai người cùng nhau tắm thì quá chậm, tôi còn muốn vềcông ty, chính mình tắm là được rồi!”

Nàng giống như mất mạngmà chạy vào trong phòng tắm, rất nhanh đã truyền ra tiếng nước.

~~~ ^___________^ ~~~

“Ưng thiểu, Kha Đổng đãhỏi ngài đối với kế hoạch năm tỷ đồng với “tập đoàn Khải Hàng” khu hai nghìnthổ địa kia có ý kiến gì không?”

Thân là thư ký tổng tàiPhương Huân Hà, thấp giọng để nói với người lãnh đạo trực tiếp, nàng cảm thấythủ trưởng hôm nay tựa hồ như không có mang theo linh hồn đi cùng.

Niếp Thiểu Ưng phục hồilại tinh thần, qua loa trả lời đối với vấn đề Kha Đổng kia.

Đối với tập đoàn đối thủmà tiêu hai ngàn đất, việc này đối với hắn cho đến bây giờ đều không có bất kỳcái nhìn nào.

Mấy ngày hôm nay, mộthình bóng xinh đẹp thường thoáng xuất hiện ở trong lòng hắn lưu luyến không đi,hơn nữa vào ban đêm, khi mà một mình hắn nằm ở trên giường, liền đặc biệt nhớlại thân thể mềm mại động lòng người của An Thải Trí.

Khi hắn cảm thấy nhớ nàngcũng chính hắn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Buổi tối tốt đẹp hôm đólưu luyến trong đầu của hăn không đi, hắn thậm chí không để ý tốn thời gian đểcùng nàng thưởng thức bữa tối dưới ánh nến, mà sẽ không coi đó là một loại lãngphí nghiêm trọng.

Nhưng mà, kia tựa hồ nhưchỉ là một ý tưởng của hắn, hắn từng đi tìm nàng, nhưng mà phụ tá của nàng đãnói: nàng cùng thư kí đến Las Vegas để làmcông việc rồi.

Nàng là vì trốn tránh hắnmới đi xa như vậy sao?

Chỉ mong đây chỉ là suynghĩ miên man của bản thân hắn, hắn tin tưởng chuyện đêm đó mặc dù phát sinh làchuyện ngoài ý muốn, nhưng tuyệt đối là lưỡng tình tương duyệt. (miu:hai bên đều tự nguyện)

“Lão đại, nếu như mà muốnở trong này phá đầu, thì không bằng đi sân bay đón máy bay, cho nàng một sự vuimừng đi.”

Nhìn ra được suy nghĩ ởtrong lòng huynh trưởng, Niếp Thiểu Hổ cùng hắn đi đến một party liền cầm chénrượu đỏ đi tới, thản nhiên cho hắn một đề nghị đúng trọng tâm.

Hắn bình thường khôngthích nói nhiều, nội tâm chỉ là một con hổ giấy thẹn thùng, nhưng diễn cảm thìlại lạnh lùng ── hắn có thói quen dùng tàn khốc để che dấu bản tính thẹn thùngcủa chính mình.

“Rất thô bỉ a.” NiếpThiểu Ưng nhăn nhăn mi, đối với khả năng của lão tam là có thể nhìn thấu lòngngười, hắn sớm đã nhìn quen sẽ không trách.

Hiện tại việc của hắncùng An Thải Trí, trải qua sự tuyên truyền mạnh mẽ của lão tứ Niếp Thiểu Long,mà trừ bỏ ông nội, huynh đệ trong nhà đều biết hết rồi.

Xem, đây chính là chỗphiền phức của khả năng đặc biệt của bốn anh em bọn họ, trong lòng đang suynghĩ cái gì, muốn làm cái gì, mà làm cái gì cũng đều bị trêu trọc, một chútriêng tư cũng không có.

Nhưng thật ra ở trongquán rượu ngày đó, lão tứ phi thường đã đạt đến một trình độ nào đó, cái conmắt tinh quái kia biết trước được hắn cùng An Thải Trí sẽ phát sinh ra sự việcnào đó nên đã thức thời tránh được, coi như tiểu tử đó thông minh.

“Anh có thể đi mua một bóhoa hồng để đến sân bay đón người.” Niếp Thiểu Hổ nói tiếp.

Hắn không cần nghĩ cũngbiết, lão đại đối với việc theo đuổi nữ nhân hoàn toàn không có kinh nghiệm,nếu như hắn chịu đi sân bay, nhất định là một động tác theo mệnh lệnh, ngay cảthúc đi mua hoa cũng sẽ không đi mua.

“Quá cũ rồi?”

Niếp Thiểu Ưng nghĩ đếnbộ dạng mình mang theo hoa đến sân bay… Thật là một con lừa.

Làm sao mà lão tam lạikhông có một chủ ý nào tốt hơn đây?

An Thải Trí sẽ thích cóngười đi sân bay đón nàng sao?

Nàng cũng sẽ thích hoahồng sao?

Nàng cũng không phải làmột nữ nhân bình… Ân, có lẽ là hắn nên đi hỏi người ý kiến của lão nhị là lãoluyện trong tình trường đi, chắc hẳn là tương đối chính xác.

“Phiền cho tôi thêm mộtly rượu vang.”

Ở trong khoang hạng nhấtcủa chuyến máy bay từ Las Vegas bay trởvề Đài Loan, An Thải Trí trằn trọc khó có thể ngủ say, dứt khoát bảo tiếp viênhàng không cho nàng ly rượu, để ngủ ngon.

Mấy ngày nay nàng ở LasVegas làm việc vì tập đoàn An Thị như một con ngựa không có dừng, dù là như thếnào, sau khi ban đêm một mình trở lại khách sạn ngủ, mỗi ngày nàng đều nhớ đếnNiếp Thiểu Ưng.

Nam nhânthứ hai trong cuộc sống của nàng…

Nàng vẫn cho rằng mình sẽkhông có được một cái ôm ấm áp của một nam nhân, nàng cũng luôn luôn làm việcmệt mỏi, không cố ý để cho chính mình rơi vào trong lưới tình.

Nhưng mà, khi tình yêuđến, nàng thật sự sẽ ngăn cản được sao?

Nhớ tới khuôn mặt thô lỗcủa Niếp Thiểu Ưng thì nàng lại có thể mỉm cười.

Nhớ tới cái thân hình namgiới cao lớn cuồng dã cùng âu yếm, cả người nàng còn có thể cảm thấy một luồngđiện chạy qua làm tê dại run rẩy, tim đập không tự chủ được mà tăng tốc.

Nàng không biết mình địnhcho Niếp Thiểu Ưng là cái gì.

Hắn không phải là đốitượng của tình một đêm sao?

Đêm đó, nàng mang theohơn tám phần say rượu cùng với hai phần thanh tỉnh mà cùng hắn phát sinh quanhệ.

Sáng sớm hôm sau, nàng rõràng tỉnh rượu, lại mang theo tám phần phóng túng cùng hai phần tham hoan cùnghắn làm tình.

Nàng không bình chính làlà bị làm sao nữa, nàng luôn luôn kiềm chế bản thân mình cực nghiêm, lại cùngNiếp Thiểu Ưng châm thuốc súng.

Về sau bọn họ còn phảigặp mặt ở trên thương trường, hơn nữa đối với việc hợp sức cùng với ngài Ericcùng với tập đoàn Nhã Trì, bọn hắn chỉ có thể là kẻ thù, chứ tuyệt không thể làtình nhân được!

Nàng thật sự không rõ a,như thế nào cũng không nghĩ tới hai người lại có quan hệ phức tạp đây?

Nhưng mà, cảm giác đêmhôm đó ở trong ngực của hắn thật sự là tốt lắm, tình cảm mãnh liệt như lửa rừngđã bức ra dục niệm mà nàng áp xuống hồi lâu, ở dưới người của hắn, nàng khôngcòn là nữ cường nhân, nàng chỉ là nữ nhân mà thôi!

“Ngài không ngủ đượcsao?”

Bởi vì nàng lăn lộn khóngủ, nên Lý Tư ở bên cạnh nàng cũng bị thức tỉnh.

“Ồn ào đến cậu sao?” AnThải Trí bỗng nhiên từ trong suy nghĩ mà hoàn hồn, khóe môi nhếch lên một chútrồi giải thích: “Tôi giống như là trời sinh số mệnh vất vả, dường như thích hợpvới làm việc, không thích hợp với nghỉ ngơi.”

“Ồn ào đến cậu sao?” AnThải Trí bỗng nhiên từ trong suy nghĩ mà hoàn hồn, khóe môi nhếch lên một chútrồi giải thích: “Tôi giống như là trời sinh số mệnh vất vả, dường như thích hợpvới làm việc, không thích hợp với nghỉ ngơi.”

Trong việc này một chút thuhoạch của hắn đều không có.

Nàng vẫn như thường ngàymà bán mạng, đem buổi lễ khai mạc làm cho sinh động, ngay cả một chút thần tháimệt mỏi hay tĩnh mịch đều không có hiện ra, làm cho hắn không thể nào thừa dịptrống mà đi vào.

“Cậu cũng biết được lễ khaimạc của chúng ta thật độc đáo sao?” Nàng đắc ý nhếch miệng lên mỉm cười. “Mỗingười ở Dương Quỷ này đều vì sự phô trương của chúng ta mà trợn mắt há hốc mồm,biết không? Ngay cả tên tổng tài tóc vàng của cửa hàng Kim Ngân Đảo đến thamgia tiệc rượu của chúng ta đều khách khí hỏi tôi có ý muốn hợp tác cùng bọn họkhông a.”

Lý Tư ở trong ủ rũ mà bậtcười.

Trong lòng của nữ nhânnày chỉ có công tác, căn bản không nghe ra ý tức của hắn.

Được rồi, để cho nàng tậntình làm việc đi, hắn sẽ luôn luôn bảo vệ nàng, cũng sẽ dùng sự chuyên nghiệpcủa hắn giúp đỡ cho nàng một tay.

Hắn bảo với tiếp viênhàng không cũng cho hắn một ly rượu vang.

“Tổng tài,” Lý Tư nângchén rượu lên, con ngươi đen chứa đầy ẩn ý dừng ở nàng. “Kính ngài ──” ngườitôi yêu, nguyện hết lòng vì người… “Kính khách sạn An Thị ở LasVegas!” An Thải Trí hồn nhiên chưa quan sát đến biểu hiện của chính hắn, đôimôi đỏ mọng của nàng nở một nụ cười hăng hái, cùng hắn chạm cốc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.