Edit: Lạc Thần
Sáng sớm ngày thứ ba, hai tiết đầu Lâm Dung không có lớp, vì vậy sau khi rời giường tắm rửa sạch sẽ, mới vừa xoa xoa tóc, còn chưa kịp ăn cơm, thì Lăng Tị Hiên gọi điện thoại cho cô.
“Dung Dung, rời giường chưa?”
“Ừ, mới vừa dậy được một lúc.”
“Còn chưa ăn cơm đúng không? Anh vừa trở về, hiện tại đi đón em được không? Chúng ta cùng nhau ăn.” Lăng Tị Hiên mới vừa xuống máy bay liền lái xe về nhà, chuẩn bị lái xe đi đón Lâm Dung.
“À, được, anh đến thì gọi điện thoại cho em.”
Nhìn Lâm Dung vừa lên xe, Lăng Tị Hiên không nhịn được nhíu chặt chân mày: “Mới vừa tắm rửa gội đầu?” Anh tự tay sờ sờ, còn ướt nhẹp.
“Ừ, tắm buổi sáng.”
“Sao không nói trước với anh một tiếng, tóc ướt như vậy em đi ra ngoài, cũng không sợ bị cảm à?” Lăng Tị Hiên có chút đau lòng trách cứ cô.
Thấy Lăng Tị Hiên quan tâm cô như vậy, Lâm Dung có chút ngượng ngùng: “Không có việc gì, trước kia em cũng thường như vậy đi ra ngoài.”
Lăng Tị Hiên không nói gì nữa, mở cửa sổ xe cho gió thổi vào.
“Muốn ăn cái gì?” Lăng Tị Hiên hỏi.
“Tùy tiện, buổi sáng anh ở trên máy bay chưa ăn gì đúng không, có đói bụng không?”
Lăng Tị Hiên khóe miệng hất lên trên, cười cười: “Ừ, có chút.”
Lâm Dung nhìn ngoài xe một chút, cách đó không xa có một tiệm sữa đậu nành đã lâu năm, cô quay đầu nói với Lăng Tị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ung-dung-nem-but/2107220/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.