[Mọi người để ý, xưng ‘anh’ ở đây là ngôi thứ nhất nhé:”> Mình thích sự cà lơ phất phơ khi xưng anh – chú và thấy nó rất hợp với Long – Ngạo cho nên dùng như vậy]
Một ngày trước lễ Tình Nhân, anh đã thấy Hàn Khiêm.
Người đàn ông mà Thẩm Thiên Ngạo trong miệng thiên đao vạn quả rốt cuộc xuất hiện trước mắt anh.
Anh đứng trước cửa hàng hoa của y, cửa hàng hoa này thật gọn gàng, những đoá hoa đều được nhân viên cửa hàng cắm rất cẩn thận, nhìn qua vừa thoải mái vừa ấm áp. Nhân viên vốn muốn tới tiếp anh, nhưng lại bị ánh mắt của anh doạ đến mức không dám lại gần.
Nghĩ lát nữa sẽ thấy Hàn Khiêm trong lời đồn, anh thế nhưng nhịn không được có hơi run run, anh biết đây là phản ứng tự nhiên khi quá mức khẩn trương mà thành. Anh ngồi trên sô pha cố gắng thả lỏng thân thể, để mình nhìn qua không quá chật vật.
“Vị tiên sinh này là?” Phía sau truyền đến một giọng nói có chút nghi hoặc.
Ngón tay anh bắt đầu run dữ dội hơn, vì để che giấu sự thiếu tự nhiên của mình, anh đành phải đút tay vào túi áo, quay đầu lại nhướn mày nhìn y.
Ngạo đã vô số lần miêu tả y cho anh nghe, hình bóng mơ hồ rốt cuộc vào giờ khắc này đều hoá thành thực thể, đan vào nhau biến thành người đàn ông trước mắt này.
Cao lớn, mạnh mẽ, kiên nghị, bình tĩnh. Ánh mắt sạch sẽ mà mát lạnh, bờ vai dày rộng vững chãi có thể mang đến cảm giác an toàn mãnh liệt cho người ta.
Trái tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uc-van-tan-lang-hao-mon-tong-tai-ai-thuong-nga/1216694/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.