Lề mề cho tới bây giờ chưa từng là phong cách của Hàn Khiêm, anh cơ hồ trong nháy mắt đã ra được quyết định.
Điện thoại gần như kết nối trong nháy mắt, bên kia truyền đến giọng nói của Thẩm Thiên Ngạo.
“Chàng trai, em rốt cuộc chịu gọi điện cho tôi rồi sao, hửm?”
Hàn Khiêm: …..
Vậy mới nói rốt cuộc não anh rụng ở đâu lại đi gọi điện thoại cho hắn a.
Nhưng nếu bỏ qua nội dung, thì có thể rất rõ ràng nhận ra trong giọng nói của hắn chất chứa kích động vội vàng lẫn tủi thân.
“Tại sao không nghe điện thoại của tôi?”
Giọng nói Thẩm Thiên Ngạo không còn trầm thấp như ngày thường.
Hàn Khiêm nói: “Anh gọi điện thoại cho tôi làm gì?”
Thẩm Thiên Ngạo nghe thấy câu nói không chút quan tâm này bỗng nhiên liền bạo phát, “Em còn có lương tâm hay không! Em có biết không tên Long kia không phải loại người tốt đẹp gì! Tôi đây lo lắng cho em như vậy em lại đối xử với tôi như thế?! Chàng trai đáng ghét, tôi muốn được ở bên cạnh em, thật muốn đánh đòn em một chút.”
Hàn Khiêm cúp điện thoại.
Cho nên mới nói rốt cuộc đầu óc anh rụng chỗ nào mới gọi điện cho hắn a.
Thẩm Thiên Ngạo lập tức phẫn nộ gọi điện lại.
Hàn Khiêm ấn nút nhận cuộc gọi, tiếng gầm gừ kiềm chế của Thẩm Thiên Ngạo lại truyền đến bên tai.
“Chàng trai, em dám ngắt điện thoại của tôi sao!!!”
Hàn Khiêm lại yên lặng ngắt điện thoại.
Ngắt điện thoại của anh thì sao.
Thẩm Thiên Ngạo lại gọi.
Lần này là không đợi đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uc-van-tan-lang-hao-mon-tong-tai-ai-thuong-nga/1216693/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.