“Quá khó nhớ...” Đường Dĩ Phi một bên nhỏ giọng lầm bầm, một bên cẩn thận lưu dãy số.
Long học trưởng.
Long Thiểu Tôn giương mi, chẳng biết tại sao khi cô nói ra ba chữ đó lại có chút kiềm nén.
Cô cúi đầu, có mấy lọn tóc rủ xuống, tóc dài được buộc lên đơn giản lỏng lỏng lẻo lẻo, thật ra lại tăng thêm một phần lười biếng.
Chóp mũi thoạt nhìn dị thường mê người, da thịt trắng nõn dưới ánh mặt trời gần như trong suốt.
Đường Dĩ Phi, mặc dù không quá mức kinh diễm, nhưng tuyệt đối là người nổi bật trong đám người.
“Em đã có số của anh, sau đó anh có thể biết số điện thoại của em.” Cô cười đến ngây thơ vô hại, giơ điện thoại di động trong tay.
Rung động từ trong túi truyền đến, Long Thiểu Tôn né người sang một bên, từ trong túi lấy điện thoại di động, nhếch miệng cười cưng chiều.
“Được rồi, Đường học muội.”
Ba chữ 'Đường học muội' anh nói ra, tuy nhiên Đường Dĩ Phi lại không quá mức để ý những chi tiết như vậy.
Bởi vì, vừa rồi cô nhìn vào điện thoại đi động mới phát hiện đã quá mười lăm phút!
Đám côn đồ kia nói phải xong mười phút...
Cái này chết chắc.
“Học trưởng, anh không đi học sao?”
“Ừm.”
Tiếc chữ như vàng.
“A...” Đường Dĩ Phi nghe thấy vậy ngay lập tức khuôn mặt nhỏ nhắn sụp xuống, nói vậy là cô phải một mình đi ra ngoài?
Sau đó bị giáo viên phòng y tế khiêng đi?
Chỉ nghĩ tới thôi đã cảm thấy sợ rồi!
“Kia... Chúng ta đều bạn bè trai gái (ý của ĐDP
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uc-van-hao-mon-boss-lanh-lung-hung-hang-yeu/531532/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.