Chương trước
Chương sau
02.

Sau khi thoát ế, Lục Chiêu đắc ý không chịu nổi, còn chưa về ký túc đã lén lút sửa lại tên nhóm.

Nhóm sáu người bọn họ vốn để tên là biểu tượng của năm cái đầu chó và một cặp tình nhân, ý nghĩa là năm tên cún FA và một người đã có đôi có cặp.

(Cháo: kiểu như này, tôi muốn tìm cái hình đầu cún Shiba cơ mà không có =v=)

Lục Chiêu đổi một cái đầu chó trong đó thành cặp tình nhân, trước khi nhấn nút xác nhận cảm thấy không đúng lắm nên lại đổi thành một cặp nam nam.

Trong nhóm nhanh chóng có người hỏi tình huống gì đây.

Lục Chiêu cực kỳ tự hào mà giải thích: [Thì ý là người yêu của tôi là nam]

Người dùng không tồn tại: [Không phải cậu sợ đồng tính sao? Sao bảo cong là cong luôn được vậy?]

Lu: [Tôi nói tôi sợ đồng tính lúc nào (shit) (shit) (shit) đừng có tung tin nhảm (dao) (dao) (dao)]

Ngồi máy cày đi lên cung trăng: [Mới nãy có một em gái khóa dưới thêm WeChat của tôi để hỏi xem có phải cậu đang độc thân hay không]

Ngồi máy cày đi lên cung trăng: [Tôi còn trả lời lại người ta, ấy là đương nhiên!]

Ngồi máy cày đi lên cung trăng: [Kết quả giờ cậu…]

Ngô Ngạn Tổ vùng Đông Bắc: [Đền đệt? Thằng Đinh miệng cậu khai quang rồi à? Nói nhanh lên xem nào!]

Bạn trai Tiểu Từ: [Rằng thì là mà… người yêu cậu là ai thế?]

Lu: [Các cậu gặp rồi đấy]

Đừng lỡ việc thăng cấp của tôi: [Tôi thoát cả game chỉ để hóng dưa mới đây]

Đừng lỡ việc thăng cấp của tôi: [Đừng có vòng vo nữa coi!]

Lu: [Tiểu Lộc đến trường tìm tôi lần trước ấy]

Bạn trai Tiểu Từ: [Không phải cậu nói đó là em trai cậu sao (khiếp sợ)]

Lu: [Đó không phải là vì U U nhà tôi còn chưa thành niên sao?! Nhỡ yêu sớm ảnh hưởng tới việc học thì làm thế nào!]

Đừng lỡ việc thăng cấp của tôi: [6]

Ngô Ngạn Tổ vùng Đông Bắc: [6]

Ngồi máy cày đi lên cung trăng: [6]

Lu: [Về rồi mới mấy cậu đi ăn]

Trần Hiến Tiêu yên lặng nhấp vào ảnh đại diện của bạn gái, sau đó chia sẻ quả dưa to đùng này cho bạn gái nhà mình.

Bạn trai Tiểu Từ: [Bạn cùng phòng của anh thoát ế rồi]

Bạn trai Tiểu Từ: [Chính là đứa bạn cùng phòng gặp ở Disney có vài phần nhan sắc nhưng không đẹp trai bằng anh ấy]

Lần này bạn gái cậu ta kiểu gì cũng mất hết hi vọng!

Trần Hiến Tiêu thề, không phải cậu ta nhỏ mọn gì đâu, chủ yếu là do mỗi lần đến trường tìm cậu ta là bạn gái cứ phải nhắc mấy câu đến thằng bạn cùng phòng.

Làm cậu ta cảm thấy nguy cơ ngập tràn.

CP tui đu phải HE: [Đừng tự tin thái quá, em sợ em ói mất]

CP tui đu phải HE: [Bạn cùng phòng của anh thoát kiếp FA rồi?]

CP tui đu phải HE: [Nam hay nữ?]

“CP tui đu phải HE” đã thu hồi một tin nhắn.

CP tui đu phải HE: [Người yêu cậu ấy là?]

Bạn trai Tiểu Từ: [Nói ra thì người yêu cậu ta em cũng gặp rồi đấy]

Bạn trai Tiểu Từ: [Chính là Tiểu Lộc đi Disney cùng cậu ta ấy]

CP tui đu phải HE: [Yes!]

CP tui đu phải HE: [Đúng rồi]

CP tui đu phải HE: [Bạn cùng phòng của anh thoát ế rồi có phải sẽ dẫn người yêu đến mời các anh đi ăn không?]

CP tui đu phải HE: [Thế… anh hỏi xem có thể cho người thân đi kèm không?]

CP tui đu phải HE: [Anh yên tâm, phần của em em tự bỏ tiền]

CP tui đu phải HE: [À thì… tự nhiên em nhớ ra]

CP tui đu phải HE: [Hai chúng ta quen nhau mà vẫn chưa mời các bạn cùng phòng của anh đi ăn thì phải?]

CP tui đu phải HE: [Không thì tuần tới bọn mình mời họ đi ăn đi?]

CP tui đu phải HE: [Anh bảo bạn cùng phòng dẫn theo người yêu đi luôn]

Trần Hiến Tiêu: “…”

03.

Một chiều nào đó trong kỳ nghỉ hè, Lộc Thời Ngộ đang vẽ, Lục Chiêu cứ muốn cậu sờ cơ bụng của hắn, Lộc Thời Ngộ bị Lục Chiêu quấy đến hết cách, chỉ đành buông bút vẽ xuống sờ qua loa lấy lệ một chút.

Lục Chiêu không thích vậy, tóm người ta ngồi lên chân mình, cực kỳ tsun mà nói: “Sau này không cho phép nhìn lén người khác! Cơ bụng của bạn trai em không chỉ để em nhìn mà còn cho em sờ nữa.”

Lộc Thời Ngộ nghĩ trong đầu, em vốn đâu có nhìn lén người khác chứ.

Sờ rồi lại sờ, cái tay bên dưới áo bị bắt lại, Lục Chiêu nói một cách khó khăn: “Đừng… đừng động nữa. Lần sau sờ tiếp.”

Lộc Thời Ngộ động đậy, lầu bầu bên tai Lục Chiêu: “Anh cấn đến em rồi.”

Lục Chiêu nắm tay Lộc Thời Ngộ dò xuống phía dưới.

Lộc Thời Ngộ đỏ mặt xấu hổ, “Giờ đang là ban ngày…”

Lục Chiêu hôn nai con trong lòng một cái, động tác trên tay vẫn không dừng lại, “Không sao, trong nhà không có ai khác cả.”

Lộc Thời Ngộ chôn mặt vào ngực Lục Chiêu, “Vậy anh… nhanh lên một chút.”

Lục Chiêu ậm ừ đáp: “Được.”

Một lát sau, Lộc Thời Ngộ mệt mỏi, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Sao vẫn chưa xong thế…”

Lại một lát sau, Lộc Thời Ngộ không muốn tiếp tục nữa, rút tay ra nhưng không rút được, cậu ai oán nói: “Tay em mỏi rồi.”

Sau khi kết thúc, Lộc Thời Ngộ hung dữ nói: “Không có lần sau nữa!”

04.

Tuy Lục Chiêu vô duyên với Thanh Bắc, nhưng nai con nhà hắn cực kỳ hăng hái thi đậu vào Bắc Đại.

Kết thúc kỳ huấn luyện quân sự, Lộc Thời Ngộ dọn ra khỏi ký túc, cậu không muốn lừa mọi người chuyện tính hướng của bản thân, nhưng hiển nhiên không phải ai cũng có thể chấp nhận được.

Tuân theo nguyên tắc đối xử thẳng thắn với nhau, Lộc Thời Ngộ nói chuyện tính hướng của mình cho bạn cùng phòng là Lâm Dương biết.

Vẻ mặt Lâm Dương từ khiếp sợ đến tò mò, sau đó có phần mất tự nhiên hỏi Lộc Thời Ngộ: “Cậu… sao cậu biết bản thân là đồng tính?”

Lộc Thời Ngộ giải thích: “Bởi vì người em thích và em đều là con trai.”

Lâm Dương lại hỏi: “Vậy cậu… quen mấy người bạn trai rồi?”

Lộc Thời Ngộ trả lời: “Chỉ… chỉ mình anh ấy.”

Lộc Thời Ngộ hỏi Lâm Dương có để ý chuyện mình thích con trai này không, Lâm Dương xua tay bày tỏ không có vấn đề gì cả.

Lâm Dương hơn Lộc Thời Ngộ một khóa, hơn nữa hai người cũng không học cùng một chuyên ngành, cho nên bình thường không xuất hiện cùng lúc nhiều.

Lại qua mấy tuần lễ, Lâm Dương nhắc tới vấn đề tính hướng với Lộc Thời Ngộ.

Lâm Dương hỏi: “Cậu với bạn trai cậu, ai công ai thụ vậy.”

Điều này hiển nhiên chạm đến điểm mù kiến thức của Lộc Thời Ngộ, cậu nghi hoặc hỏi: “Đấy là gì?”

Lâm Dương có hơi tức giận, “Rốt cục cậu có phải đồng tính thật không thế!” Vấn đề cơ bản vậy mà cũng không biết!

Lộc Thời Ngộ nghĩ trong đầu, còn không phải vì bạn trai cậu cứ quản đông quản tây không để cậu học sao.

Lâm Dương giải thích: “Chính là… chính là trong hai người các cậu ai ở trên ai ở dưới…”

Lộc Thời Ngộ suy đoán “trên dưới” từ vẻ mặt của Lâm Dương, đoán đại khái là chỉ vị trí lúc làm vài chuyện không phù hợp với thiếu nhi.

Nhưng Lộc Thời Ngộ với Lục Chiêu chỉ làm chuyện đó có một lần, cậu nhớ lại lúc mình ngồi trên đùi Lục Chiêu dùng tay giúp anh…

Nghĩ ngợi một lúc bản thân lại đỏ mặt trước.

Lâm Dương đang định nói anh ta biết rồi thì nghe Lộc Thời Ngộ nói nhỏ: “Em ở… phía trên.”

Lâm Dương: “?!”

Lộc Thời Ngộ không muốn tiếp tục đề tài này nữa, vì vậy hỏi Lâm Dương: “Anh cũng thích con trai sao?”

Lâm Dương lập tức chối: “Đương nhiên không phải rồi!”

Lộc Thời Ngộ lại hỏi: “Vậy sao anh biết nhiều thế?”

Lâm Dương bực tức nói: “Đâu ra lắm tại sao vậy! Học thức anh đây uyên bác không được à?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.