Người đầu tiên phát hiện ra sự bất thường của con trai mình là Thời Ngữ Đồng, dù gì thời trẻ bà cũng từng yêu đương cuồng nhiệt rồi, hành động khác thường của con trai đương nhiên không thoát khỏi hỏa nhãn kim tinh của bà.
Nhưng bà lại không thấy con trai đi một mình cùng cô bé nào cả, bởi vì mỗi lần ra ngoài U U đều sang nhà cậu bé hàng xóm.
Cậu bé nhà hàng xóm.
Thời Ngữ Đồng bị suy nghĩ kỳ lạ chợt lóe lên của mình làm cho sợ hết hồn.
Nhưng sau khi bình tĩnh lại, bà cảm thấy suy đoán của mình dường như cũng không phải không có lý.
Nhưng nếu thật sự đúng như bà nghĩ, vậy không khỏi quá…
Thời Ngữ Đồng bỗng không tìm được từ nào thích hợp để hình dung, nếu do bà nghĩ nhiều thì thôi, nhưng nếu là thật… sau này phải đối mặt với nhà hàng xóm thế nào đây?
Thời Ngữ Đồng quyết định tìm cơ hội nói chuyện tử tế với con trai một chút.
Sáng ngày hôm sau, Lộc Tấn đi làm từ sớm, Thời Ngữ Đồng và con trai ăn sáng cùng nhau.
Nhìn con trai thu dọn bát đũa sau bữa sáng, Thời Ngữ Đồng cố hết sức giữ bình tĩnh, giọng điệu vẫn như thường lệ hỏi chuyện bình thường, “U U à, có phải con yêu rồi không?”
Lộc Thời Ngộ im lặng mấy giây rồi chậm rãi mở miệng nói: “Mẹ, con xin lỗi.”
Thời Ngữ Đồng bị câu xin lỗi bất ngờ này làm cho hoảng sợ, “Cái… cái gì?”
Đối diện với ánh mắt của Thời Ngữ Đồng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-u-luc-minh/3441675/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.