Mặt trời đã lên cao đón chào một ngày mới. Những tia nắng ấm áp hắt qua khung cửa sổ, soi rọi vào khuôn mặt xinh đẹp, thiên thần. Ngọc Nhi từ từ mở mắt - đôi mắt đã mệt mỏi vì khóc nhiều. Đây... Đây là đâu vậy??? Nó vừa quen thuộc lại vừa lạ lẫm đối với cô.
- A! Nhi tỉnh rồi sao? May quá! Cậu làm bọn tớ lo muốn chết! - Tiếng nói thân thương của mấy người bạn làm cô an tâm phần nào.
- Ưm! Sao tớ lại ở đây? Mà đây... Là bệnh viện ư? - Nhi mở to đôi mắt ngạc nhiên.
- Ừ! Là do cô bé này đưa cậu đến viện rồi tìm cách liên lạc với bọn tớ đấy. - Thiên Di lên tiếng rồi chỉ chỉ về phía sau. Nhi hướng đôi mắt ra đó, một cô gái nhỏ nhắn, đáng yêu, khuôn mặt niềm nở, tiến dần lại về phía Nhi:
- Chào chị! Chị cảm thấy đỡ hơn chưa?
- Chị đỡ nhiều rồi! Cảm ơn em nha!
- Không có gì đâu chị! Thôi, cũng muộn rồi, em phải về đây, tạm biệt mấy chị!
- Ừ, bye bye em!
- À... Ngọc Nhi ơi... Cậu... Với... Anh Hoàng... Xảy ra chuyện gì sao? - Gia Linh e dè hỏi.
Nghĩ đến Hoàng, chợt khuôn mặt Nhi lại rủ xuống, đôi mắt buồn rầu, long lanh... Và không kiềm chế được cảm xúc nữa, Nhi bật khóc nức nở, vừa kể cho mấy cô bạn thân lại vừa nấc lên từng hồi, nghẹn ngào mà cay đắng, mặn mùi mà chua chát. Nghe xong mọi chuyện, mấy cô gái chỉ im lặng mà ôm Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-thi-cu-the-forever-alone/2345668/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.