Minh Diệu đứng lên, từ dưới gầm giường lấy ra một camera nho nhỏ.
- Xem hình ảnh ban đêm…xem hình ảnh ban đêm…a, ở nơi này!
Hắn nhắm ngay Mê Hồn Phù trên cửa phòng Tiểu Manh, Minh Diệu cẩn thận nhìn vào.
- Trương phù không có vấn đề…phù vẽ cũng không sai…màu nâu này là thứ gì?
Trương phù dùng mắt thường nhìn qua vốn không có vấn đề gì, nhưng khi dùng camera nhìn theo hình ảnh ban đêm, liền nhìn thấy có một vết bẩn màu nâu hiện đầy bốn góc.
Minh Diệu dùng tay sờ sờ, đặt dưới mũi ngửi một chút, có chút mùi vị.
- Mùi thật kỳ quái, phải cầm đi cho Tiểu Ngọc nhìn xem một chút mới được.
Minh Diệu gỡ trương phù xuống, dùng phong thư cẩn thận đặt vào bỏ trong túi áo, xoay người ra cửa.
Bên dưới tòa lầu Quảng Phát đường Sơn Đông, vốn nơi này chỉ là một tòa lầu xây dựng dang dở, nghe nói vào niên đại 90, thương nhân đầu tư làm được một nửa đã cuốn tiền chạy ra nước ngoài, nền móng của tòa lầu này xây dựng rất tốt, nằm ngay yếu đạo giao thông, cách phố xá sầm uất cũng thật gần, cho nên về sau có vài thương nhân muốn tiếp tục đầu tư, nhưng không biết tại sao mỗi lần đều không được giải quyết, hỏi lại nhóm thương nhân, bọn họ chỉ ấp úng không nói ra được nguyên nhân vì sao, chỉ nói không muốn tiếp tục đầu tư, cho nên vẫn để nguyên bộ dạng xây dựng dang dở như vậy bỏ hoang suốt gần mười năm, cho đến khi có một thương nhân họ Từ bao xuống xây cất lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-minh-trinh-tham/191833/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.