Rét lạnh, rét lạnh xuyên vào xương tủy. Bạch Huyên cảm giác được khí lạnh trong nháy mắt giảm xuống.
- Ngươi tiếp tục kêu thêm một lần thử xem xem!
A Trạch đem băng kiếm tản ra hàn khí đặt lên cổ Bạch Huyên, thản nhiên nói:
- Lặp lại lần nữa, ta gọi là A Trạch, nghe rõ sao?
- Mã...ách...
Hai mắt Bạch Huyên trợn tròn, dùng khí lực cuối cùng hô được một chữ. Nhưng chỉ đáng tiếc chữ sau đó đã theo đầu của nàng ta rơi xuống đất, vĩnh viễn chìm bên trong cổ họng.
- Lặp lại lần nữa, gọi ta A Trạch!
A Trạch nhìn thi thể không đầu của Bạch Huyên ngã xuống đất, gương mặt không chút thay đổi:
- Đừng có nghĩ sai lầm!
Đàn La Sát mất đi người chỉ huy động tác liền thoáng dừng lại, nhưng rất nhanh liền bắt đầu hoạt động. Nhưng khác với trước đó, bọn hắn đã thiếu khuyết người chỉ huy, hoàn toàn chỉ nương theo bản năng tới hành động. Chỉ có mấy tên La Sát theo bản năng đói khát nhào tới chỗ A Trạch, ngoài ra đều bắt đầu xoay ra đánh nhau.
- Bắc Đẩu Bách Phương Trảm!
Thiên Tướng hét lớn một tiếng, ba mươi mấy con La Sát bị thanh âm chấn động cao tần hóa thành bột phấn.
- Hỗn đản, rõ ràng là do ta dùng sóng âm giết, ngươi hô cái gì?
Vẻ mặt Alie tức giận trừng mắt nhìn Thiên Tướng.
- Xuân Hoa, ngươi ở đâu, Xuân Hoa?
Không để ý tới lời oán hận của Alie, Thiên Tướng lớn tiếng kêu tên a Trạch, vọt tới trước người của nàng.
- Ngươi thế nào hả Xuân Hoa, ngươi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-minh-trinh-tham/1413886/chuong-618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.