- Tại sao còn nhiều người như vậy?
Trần Lam sửng sốt:
- Chờ một chút, anh nói là đại học X? Có người sống sót? Còn tới một ngàn người?
- Dạ!
Thư ký gật đầu.
- Trước đó không phải tôi đã nói không cần cho tổ thanh lý tới đó sao?
Trần Lam nói:
- Khi đó đã dùng kết giới phong tỏa cả vườn trường, sau khi lây nhiễm bộc phát sao còn nhiều người sống sót như vậy?
- Tôi cũng không biết.
Thư ký lắc đầu:
- Kết giới vừa vỡ, người của chúng ta đã tới thật nhanh. Khi chúng tôi đến thì phát hiện đã có thành viên của tổ hành động đặc biệt đem toàn bộ người sống sót đều cứu đi ra, tập trung ở cùng một chỗ...
- Được cứu ra sao?
Trần Lam liền vội vàng hỏi:
- Là ai?
- Để tôi xem lại...
Thư ký mở văn kiện trong tay ra:
- Tên là Minh Diệu, hơn nửa năm trước mới gia nhập, là người mới. Ở trong vòng nửa năm cũng chưa tiếp nhận nhiệm vụ gì, luôn luôn nghỉ phép...
- Minh Diệu?
Trần Lam vốn sửng sốt, tiếp theo nở nụ cười:
- Quả nhiên đã dẫn dắt được ngươi đi ra sao...
- Bộ trưởng, những người sống sót kia chúng ta làm sao ổn định?
Thư ký hỏi:
- Nhân số thật sự là nhiều lắm...
- Trước hết để người bên thị chính tìm một địa phương cho những người kia ở lại, phái chuyên gia trông coi. Khoan hãy tiến hành phụ đạo tâm lý cùng tiêu trừ trí nhớ, phong tỏa tin tức mới là nhiệm vụ hàng đầu.
Trần Lam nghĩ nghĩ nói:
- Cứ như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-minh-trinh-tham/1413780/chuong-512.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.