- Ta kháo, này…rốt cục là chuyện gì xảy ra?
Lão tứ xoa mông nói:
- Giống như có một vách tường vô hình vậy, trực tiếp hất văng tôi trở lại!
- Đã biết vì sao tôi lại có hành vi như làm nghệ thuật rồi chứ?
Trần Hạo nói:
- Vừa rồi tôi dùng tay sờ một chút, đích thật là có một vách chắn mà mắt thường như chúng ta không thể nhìn thấy, hình dạng như vòng cung chắn ngang giữa không trung!
- Lá chắn? Mắt thường nhìn không thấy?
Anh Đào như có chút phát điên nói:
- Nếu như tôi đang nằm mơ, như vậy khiến cho tôi mau nhanh tỉnh lại đi, giấc mộng này thật sự là quá kỳ quái!
- Thật đáng tiếc, đây không phải mộng!
Trần Hạo nhún nhún vai nói:
- Chúng ta…hoặc có thể nói toàn bộ mọi người trong vườn trường đều đã bị vây khốn. Tuy rằng không biết thứ đồ vật mà mắt thường nhìn không tới đang nhốt kín chúng ta là thứ gì, nhưng tôi suy đoán chỉ sợ hiện tại toàn bộ cả ngôi trường này đều bị thứ lá chắn kia bao trùm!
- Nói cách khác, chúng ta ngoại trừ cổng lớn có thể đi ra, không còn biện pháp nào khác nữa sao?
Lão tứ hỏi.
- Cổng lớn? Cậu cảm thấy được bọn hắn sẽ lưu lại cổng lớn cho chúng ta sao?
Trần Hạo cười khổ nói:
- Đã đổi bảo vệ mới, hơn nữa rõ ràng còn mang theo thái độ tuyệt đối không cho ai đi ra ngoài. Chỉ sợ toàn bộ vườn trường đều bị thứ kỳ quái kia phong tỏa, bây giờ chúng ta đang bị nhốt trong một không gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-minh-trinh-tham/1413759/chuong-491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.