- Đây cũng là một biện pháp tốt!
Diệp Tiểu Manh gật đầu:
- Nơi này âm khí quá nặng, đối với chúng ta thật bất lợi. Chúng ta phải nghĩ biện pháp đem vật này đưa ra bên ngoài khu rừng cây, sau đó bày ra Mê Hồn Trận. Như vậy vừa có thể dẫn dụ Quỷ Yêu tới địa phương có lợi cho chúng ta, vừa có thể tránh được việc làm liên lụy tới người vô tội!
- Như vậy hiện tại liền động thủ hay chờ tới tối mới động thủ?
A Trạch hỏi.
- Hiện tại động thủ đi!
Diệp Tiểu Manh nghĩ ngợi nói:
- Tuy rằng Quỷ Yêu có thể hoạt động dưới ánh mặt trời, nhưng dù sao nó vẫn còn có phân nửa thuộc loại quỷ hồn, ánh mặt trời vẫn có tác dụng ức chế được lực lượng của nó. Chỉ cần bày ra Mê Hồn Trận, học sinh bình thường sẽ không lầm xông vào bên trong, cho nên không cần lo lắng sẽ bị người chứng kiến!
- Được rồi, cứ quyết định như vậy.
A Trạch gật đầu:
- Chẳng qua thứ này làm sao di chuyển đi đây? Cái gì nó cũng ăn hết a!
- Việc này giao cho tôi đi.
Diệp Tiểu Manh tìm kiếm trong ba lô mang theo bên mình, lấy ra một bình ngọc nho nhỏ.
- Di, vật này tôi nhớ được, chính là…
A Trạch nhìn bình ngọc có vẻ quen thuộc kia kêu khẽ.
- Là Minh Diệu lưu lại, nói là trước kia mượn dùng của một người bạn, nhưng về sau cũng không trả lại, hiện tại vừa lúc có công dụng.
Bình ngọc này là do lúc trước Minh Diệu lừa gạt Lê bàn tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-minh-trinh-tham/1413758/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.