- Đúng nga, biện pháp tốt!
Diệp Tiểu Manh gật đầu:
- Vậy còn chờ cái gì, đi nhanh đi!
- Được!
A Trạch kéo tay Diệp Tiểu Manh:
- Nhưng tôi sẽ mat xa lưng cho cô chịu không?
- A, không cần. Cô luôn sờ soạng những địa phương thật kỳ cục…
- Lần này cam đoan là sẽ không!
- Gạt người, lần trước cô cũng nói như vậy.
- Lần này thật sự là sẽ không, tin tưởng tôi đi!
Đêm nay Trần Hạo ngủ thật sớm, vừa tắt đèn liền nằm xuống ngủ. Bởi vì suốt vài ngày không ngủ được ngon giấc, hắn cũng không còn tâm tình lên mạng, rất nhanh đã tiến vào mộng đẹp.
Cũng không biết đã ngủ được bao lâu, Trần Hạo bị một trận thanh âm “tấc tấc tác tác” kỳ quái đánh thức. Bởi vì quá buồn ngủ, hắn cũng lười mở mắt, thật chán ghét xoay người lại dùng gối che mặt muốn tiếp tục ngủ.
- Đinh linh…
Giống như bên tai vang lên thanh âm tiếng chuông, đem toàn bộ cơn buồn ngủ của Trần Hạo đều xua tan. Tiếng chuông kia vô cùng quen thuộc, mặc dù chỉ là một tiếng vang nhỏ thanh thúy, nhưng chẳng khác gì một thanh đại chùy trùng điệp nện thẳng vào ngực Trần Hạo, làm cho hắn không cách nào thở được.
- Chi nha…
Thanh âm tiếng cửa mở truyền đến, tiếng bước chân vang lên, tiếng bước chân dần dần rời xa.
Trần Hạo chậm rãi lật người trở lại, mở ra một con mắt trộm nhìn qua. Lão đại cùng lão tứ vẫn nằm nguyên trên giường mình ngủ say sưa, nhưng giường của nhị bàn đã hoàn toàn trống rỗng, không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-minh-trinh-tham/1413744/chuong-476.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.