…
Đã đến thời gian tan học, Diệp Tiểu Manh xem lại đồng hồ, hốt ha hốt hoảng chạy ra khỏi phòng học.
Không vì điều gì khác, đơn giản là vì trong nhà lại có thêm một miệng ăn.
Từ khi Minh Diệu mất tích cho tới hiện tại cũng đã qua được nửa năm. Hồi tưởng lại lần đầu tiên gặp Mị, Diệp Tiểu Manh cảm giác mình giống như đang nằm mơ. Một cô gái có hình dạng giống nàng như đúc đi vào nhà nàng, nói rằng cô ấy là chị ruột của nàng, sau đó lại mang đến tin dữ về Minh Diệu. Diệp Tiểu Manh đã quên mất sau khi mình nghe tin lại có phản ứng gì, trí nhớ của đoạn thời gian đó hoàn toàn trống rỗng. Đại não con người sau khi nhận lấy kích thích mãnh liệt, thường thường sẽ có biện pháp khởi động bảo hộ bản năng, đem một ít chuyện đáng sợ trong trí nhớ niêm phong cất giấu. Diệp Tiểu Manh chỉ nhớ được sau khi mình tỉnh lại thì đang nằm trên giường mình, mà sau khi đi ra phòng khách nhìn qua thì thấy Mị đang ngồi trên ghế sô pha, quần áo hỗn độn, hơn nữa cả căn phòng đều hỗn loạn, trên vách tường xuất hiện thật nhiều lỗ thủng!
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Diệp Tiểu Manh bị một màn trước mắt làm sợ ngây người:
- Động đất sao?
- Không có gì!
Mị nhìn Diệp Tiểu Manh, nhẹ nhàng lắc đầu:
- Là bình gas bị nổ mà thôi!
Tính tình thật dễ dàng tin tưởng lời nói của người khác cùng tính quá mức dễ quên có lẽ chính là ưu điểm lớn nhất của Diệp Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-minh-trinh-tham/1413738/chuong-470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.