- Cô ở trước mặt tôi lại muốn định nghĩa câu ác nhân cáo trạng thì tôi cũng không còn cách nào.
Trần Hạo bất đắc dĩ nhún nhún vai:
- Dù sao nữ nhân các cô đều là sinh vật không chịu giảng đạo lý!
- Ba hoa!
Cô gái lườm Trần Hạo, rút ra laptop mang theo bên mình.
- Đem giấc mộng tối hôm qua anh mơ thấy kể lại cụ thể cho tôi nghe một chút, tôi muốn dùng để làm bài viết!
- Chuyện nằm mơ mà cũng có thể lấy ra dùng sao?
Trần Hạo thoáng kinh ngạc.
- Không lấy thì làm thế nào đây?
Cô gái bất đắc dĩ nói:
- Tôi lại không tìm được tài liệu sống nào khác, từ trên mạng kiếm một câu chuyện quỷ còn không bằng đem giấc mộng của anh xem như tài liệu đưa lên trên tốt hơn đâu!
- Những người làm tin tức như cô đúng là không chuyên nghiệp!
Trần Hạo than thở một câu, chậm rãi đem chuyện đã xảy ra đêm qua kể lại từ đầu chí cuối cho cô gái nghe qua.
- Sao tôi lại có cảm giác có chút lạnh lẽo đây…
Bởi vì cảnh tượng kia thật sự làm cho người ta vô cùng ấn tượng. Trong đầu Trần Hạo còn nhớ rõ toàn bộ chi tiết nhỏ nhất, giảng thuật vô cùng rõ ràng. Theo cô gái lắng nghe, tất cả chuyện này vốn không giống như đang nằm mơ mà là giống như đã thật sự phát sinh bên cạnh hắn, cô gái không khỏi rùng mình.
- Thật ớn lạnh, sao anh lại nằm thấy giấc mộng như vậy chứ?
- Tôi làm sao biết, chuyện này tôi cũng không thể khống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-minh-trinh-tham/1413730/chuong-462.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.