- Đinh linh…
Ngay khi nữ quỷ bay sát qua bên người, bên tai Trần Hạo nghe được thanh âm tiếng chuông vang lên thanh thúy, chỉ chớp mắt nữ quỷ đã biến mất không thấy.
- Hơn nửa đêm, cậu kêu cái gì đây?
Lão tứ nhu nhu đôi mắt buồn ngủ nhìn Trần Hạo oán giận nói:
- Còn để cho người ta ngủ hay không?
- Còn ngủ, tiếp tục ngủ nữa sẽ chết!
Trần Hạo từ trên giường nhảy xuống, lại phát hiện hai chân mình có chút như nhũn ra. Bởi vì quá mức sợ hãi, vừa rồi hắn hét lớn một tiếng tựa hồ đã dùng hết toàn bộ khí lực. Thật vất vả vịn vào đầu giường thở hổn hển lấy hơi mới cảm giác khôi phục được chút thể lực.
- Mau nhìn xem nhị bàn thế nào!
Hắn nhìn lão tứ nói.
- Nhị bàn bị cái gì?
Lão tứ không hiểu chuyện gì bò xuống giường, đi tới chỗ lão nhị đưa đầu nhìn nhìn, quay đầu lại nói:
- Không có việc gì, đang ngủ ngon giấc, vẫn còn đang ngáy kìa!
- Gọi hắn dậy đi!
Trần Hạo nói:
- Cậu không biết vừa rồi có con nữ quỷ nằm úp sấp trên người nhị bàn, hút dương khí của hắn đó. Nếu không phải vừa rồi tôi kêu to một tiếng dọa chạy nó, chỉ sợ nhị bàn đã mất mạng!
- Không thể nào! Không đâu a…
Vừa nghe nói như thế lão tứ cũng hoảng sợ, hắn dùng lực đánh hai tát tai vài mặt lão nhị, muốn đánh thức hắn:
- Uy, bàn tử, rời giường, mau thức dậy đi, cậu không sao chứ?
- Làm gì vậy, làm gì nha? Có cho người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-minh-trinh-tham/1413729/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.