Con đường rất dài, xe xóc liên tục.
Asmar ngắm phong cảnh trôi qua ngoài cửa sổ…. và bóng hình phản chiếu nơi cửa sổ.
Jesse nhắm chặt mắt. Khi nói xong rồi, hắn không thèm để ý tới cậu nữa, chỉ nhắm mắt nghỉ ngơi. Chỉ lúc như thế này, cậu mới có thể không ngại ngần quan sát hắn, tuy rằng chỉ là một bóng dáng mơ hồ trong suốt, nhưng với cậu thế đã là thỏa mãn lắm rồi.
Cậu khẽ vươn tay. Đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm tới ảnh phản chiếu, vào đôi mày dày đậm.
Tuy tóc hắn màu trắng, nhưng lông mày hắn vừa đen lại vừa dày.
Asmar tham lam vuốt rồi lại vuốt.
Đột nhiên, cậu phát hiện đôi mắt kia đã mở, đang nhìn về mình không hề chớp mắt.
Asmar giật mình, ngón tay vội thu lại thành nắm đấm, “Ngươi tỉnh rồi?”
Jesse thản nhiên hỏi: “Nhìn gì vậy?”
“Ta nhìn…” Cậu ngồi thẳng lên, mắt nhìn thẳng về phía trước, “Đây không giống đường tới hoàng cung.”
“Ngươi còn nhớ rõ đường tới hoàng cung?” Giọng Jesse đầy trào phúng.
Asmar cúi đầu không nói lời nào. Bởi lúc trước hắn đã từng từ hoàng cung bỏ trốn cùng Loudini.
“Không tới hoàng cung.” Có lẽ đã xem đủ bộ dạng bối rối của cậu, Jesse nói tiếp.
Mắt Asmar trợn lên kinh hoảng, cậu nghiến răng: “Ta là Tam vương tử Tinh Linh Giới.”
Jesse im lặng.
“Hoàng huynh sẽ không để ngươi làm bậy…” Hắn còn chưa dứt lời, đã bị Jesse ép vào cửa sổ.
“Nếu ta là ngươi, sẽ không làm cao ở thời điểm này đâu.” Jesse cười, nhưng ý cười chằng chạm tới khóe mắt, “Nếu muốn lôi thân phận tam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-linh-tuu-diem/1216952/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.