Thạch Phi Hiệp lòng rối như tơ vò đi lang thang khắp hang cùng ngõ hẻm khách sạn.
Boggi lúc mới đầu còn hăng hái theo đuôi hắn loanh quanh, nhưng sau thấy hắn đi cả buổi vẫn chẳng đến được đâu, cầm cái chai đập hắn một phát rồi bỏ đi chơi.
Chỉ còn Raton và Gin vẫn rất để ý.
Raton từ lan can lầu ba ngó xuống dưới, “Hắn muốn làm cái gì thế nhỉ?”
“Thăm thú.” Gin cầm ly nước cà chua đỏ tươi đứng cạnh hắn.
Raton nói: “Không phải là đã thăm quan hết rồi?” Hắn nhớ hồi Thạch Phi Hiệp vừa đến, rất thích lang thang khắp nơi làm quen hoàn cảnh mới. Có điều sở thích này sau hàng loạt sự kiện xảy ra với khách sạn mà dần biến mất.
“Trước kia là vì tò mò, giờ là hoài niệm,” Gin ngừng lại một chút, “Chắc là hắn muốn khắc ghi từng cảnh sắc Con Thuyền Noah lại vào trong lòng. Dù sao lần này ra đi, về sau sẽ khó mà gặp lại.”
Raton đột nhiên im lặng.
Gin cúi đầu nhìn khuôn mặt cúi gằm của hắn, “Ngươi sao thế?”
“Không biết.” Hai cánh tay của Raton cố bám lấy thanh lan can, nhìn cái người bên dưới đang hấp tấp đi đi lại lại, “Con Thuyền Noah có nhiều người tới rồi đi, lần đầu tiên ta cảm thấy tiếc.”
“Thật à?”
“A. Dù sao mỗi năm đều phải mời người tới, sao chúng ta không thể mời hắn đến hàng năm?” Raton vui đến nhảy lên.
Tay nâng chén rượu của Gin dừng lại, “Ngươi biết vì sao Con Thuyền Noah mở suốt bao năm nay, vẫn không có ai giữ chức sau khi hết nhiệm kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-linh-tuu-diem/1216935/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.