Edit: Hiên
Beta: Tsuki813
Dù quá trình có ra sao, kết quả thì mọi người đều đã an toàn tiếp đất.
Jesse nói: “Từ giờ trở đi, xin giữ yên lặng.”
Thạch Phi Hiệp há mồm muốn nói.
Jesse nói: “Hắt hơi?”
“Không phải, đánh rắm.” Thạch Phi Hiệp ngây thơ hỏi thăm, “Lỡ như nửa đường khí tụ đan điền thì làm sao?”
Jesse mỉm cười: “Kiếm cái nút bịt lại, cần ta giúp không?”
Thạch Phi Hiệp cười gượng làm động tác tự kéo khóa miệng.
Đoàn người lại đi.
Đi vào Thủy Tinh thành, họ đều đội mũ áo choàng lên, chỉ để lộ nửa khuôn mặt.
Tường Thủy Tinh thành rất cao, nếu dùng cách của con người để nói, thì ít nhất cũng phải cao bàng tòa nhà bảy tám tầng. Tường trơn như mặt gương, còn là một tấm gương hoàn chỉnh, không có chỗ phân cách, không giống như được xây nên từ gạch.
Thạch Phi Hiệp hiếu kỳ muốn hỏi chất liệu đã được nghệ nhân nào làm nên, nhưng vừa định mở miệng thì thấy đầu Jesse hơi nghiêng nghiêng, tuy không quay lại, nhưng động tác cảnh báo thầm lặng nhẹ nhàng mà rõ ràng. Vì thế hắn mở miệng hít một hơi sâu, rồi lại ngậm lại.
Jesse đi tới cửa thành, rút ra thứ gì đó giao cho tùy tùng thực sự của mình.
Người này lại cầm cái thứ đó đưa vào một cái khe được khảm trên cửa thành.
Sau đó nghe một tiếng tinh, cái khe đó phát ra hồng quang, từ góc nhìn của Thạch Phi Hiệp vừa vặn có thể thấy một cái gì đó tương tự như là máy vi tính.
Trước mặt người tùy tùng tít tít tít chạy một loạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-linh-tuu-diem/1216911/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.