Edit: Tsuki
Beta: Hiên
Tuy rằng Isfel rất đẹp, nhưng cứ nhìn mãi một giờ liên tục cũng chán, nên Thạch Phi Hiệp chạy xuống lầu dạo quanh một vòng.
Chạy đến cửa nhà ăn, vừa lúc nhìn thấy Raton và Asmar một lùn một cao dẩu mông dòm lén qua khe cửa.
“Các ngươi làm gì ở đây?”
Asmar và Raton cùng quay đầu nhìn hắn, biểu tình như thường, “Xem kịch.”
Asmar bổ sung: “Lần này ngươi đừng hòng lừa chúng ta tránh ra chỗ này.”
“Vì sao ta phải lừa các người?” Thạch Phi Hiệp khó hiểu nhíu mày.
Asmar cười quỷ dị kiểu “ta biết ngươi quá mà”.
Thạch Phi Hiệp lách qua hắn, đi thẳng vào.
.....
Asmar và Raton đồng thời há hốc miệng.
Tại nhà ăn, Lanca thỏa mãn nhìn Hughes từng ngụm từng ngụm xử món thịt bò chocolate chanh. Gin ngồi đối diện hắn, sắc mặt thối y như vải bó chân mấy trăm năm không thèm giặt(1).
Thạch Phi Hiệp sau khi đi vào, còn chào bọn họ một cái, sau đó quay người nói với cái cửa không có bao nhiêu tác dụng, còn dùng volume đủ để cả thiên đường địa ngục cùng nghe được: “Nơi này hình như là chỗ công cộng có thể quanh minh chính đại đi vào nhỉ?”
Asmar, Raton: “.....”
Thạch Phi Hiệp ngồi ở đằng sau bàn Lanca, ở góc độ này vừa vặn có thể nhìn thấy rõ biểu cảm của Lanca và Hughes, cả cái ót của Gin nữa.
Mười giây trôi qua, Asmar và Raton cuối cùng cũng quang minh chính đại tiến vào, một trái một phải ngồi bên cạnh Thạch Phi Hiệp.
Asmar thấp giọng nói: “Ta cá, Gin nhất định sẽ ra tay đó!”
Raton gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-linh-tuu-diem/1216898/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.