“Uy, trong nhà có người.” Poggi không biết từ lúc nào đã chui vào một ngôi nhà dân, rồi rất nhanh chui ra.
“Người?” Metatron nghi hoặc, “Giới thứ mười có con người sao?”
Poggi xua tay: “Nói nhầm nói nhầm, là có thiên sứ.” Một tật xấu khi chơi thân lâu ngày với Thạch Phi Hiệp —— dễ dàng tiêm nhiễm ngữ khí sặc mùi hương thổ nhân loại.
Mammon tiên phong chui vào trong theo cánh cửa sổ đang mở một nửa. Bởi vì thể tích hắn gấp đôi Poggi, cho nên sau khi hắn vào, nguyên cánh cửa cũng rụng nốt.
Metatron theo sau hắn.
Trên giường là một thiên sứ tóc vàng đang nằm. Dường như cảm giác được có người xâm nhập, hắn mở to đôi mắt màu lam trong bóng đêm bình tĩnh nhìn những vị khách xa lạ, không sợ cũng chẳng mừng, tựa hồ đã biết trước.
Poggi xỉa trán hắn, “Hắn bị đần à?”
Abaddon vào sau cùng, “Không có thiên sứ nào được ăn quả Trí tuệ?”
Metatron khẽ thở dài: “E rằng là như vậy.”
Abaddon nói: “Nhưng trước đó không phải các ngươi luôn bảo, thiên sứ ở Chủ thành đều đã ăn quả Trí tuệ?”
Mammon nói: “Quá rõ ràng, có người đã hoán đổi bọn họ.” Bởi vì đại đa số thiên sứ ở giới thứ mười đều không được ăn quả Trí tuệ, mà chiếu theo trình tự các bước nhất định sống qua ngày, cho nên giới thứ mười không bao giờ tồn tại hiện tượng tài nguyên dư thừa, mà giống như mỗi cây cải củ một cái hố, nếu thiên sứ ở Chủ thành muốn chuyển đi, phải rút cây cải củ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-linh-gioi/3081920/chuong-12-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.