Metatron đặt một nụ hôn dịu dàng trên trán hắn. 
Thánh khiết đến không có bất kỳ tà niệm gì. 
Mammon bất mãn, thuận thế ngẩng đầu, hôn lên chiếc cằm có đường cong ưu mỹ kia, sau đó nhanh nhẹn xoay người đi ra cửa. 
“Giường rất rộng, đợi ta.” 
—— 
Sữa sóng sánh trong ly. 
Gợn từng vòng từng vòng sóng nhỏ. 
Mammon thu tay, một hơi uống cạn, sau đó cúi đầu, dừng lại cách Metatron mười phân, thè lưỡi chậm rãi liếm liếm môi nói, “Rất tinh khiết.” 
Metatron nói: “Ngươi có thể thêm chút đường.” 
Mammon nói: “Ta thích ngươi thêm đường vào tim ta hơn.” 
Metatron nói: “Tức là phải moi tim ra? Đối với thiên sứ mà nói, hình ảnh này quá máu me tàn nhẫn.” 
Mammon nhìn môi hắn hé mở rồi khép lại, đôi mắt thâm trầm như mây đen trong đêm tối, thanh âm gần như nỉ non: “Ta lúc nào cũng chịu được.” 
Bàn tay Metatron đặt trên đùi từ từ siết chặt, “Từ bỏ đi.” Hắn nghe thấy chính mình nói như thế. 
Mammon nói: “Moi tim là dày vò, róc tim là đau đớn, không biết cái nào khó chịu hơn.” 
“Có lẽ, sẽ từ từ nguội lạnh.” Metatron nói ra rồi, mới phát hiện những con chữ bật thốt đột ngột kia cư nhiên lại yếu ớt vô lực như thế. 
Đôi môi Mammon khẽ mấp máy, cuối cùng không có phản bác, mà hóa thành một nụ cười. 
“Ta mang Hybe và quả Trí tuệ giao cho Abaddon cùng Beelzebub trước. Ngươi cứ ở đây hảo hảo nghỉ ngơi.” Hắn chỉ phía bên trái giá sách, “Đằng sau có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-linh-gioi/3081904/chuong-10-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.