Nền gạch như biển trời đêm tràn ngập ánh sao, lấp lánh nhấp nháy không chừng. 
Những món đồ trang trí bằng ngà voi tinh xảo, đắm chìm trong ánh sáng của những ngọn đèn tròn nội thất màu trắng lơ lửng giữa không trung. 
Hybe nhìn đến hoa cả mắt. Kể từ lúc tiến vào địa ngục, hai mắt hắn thường có vẻ không đủ dùng. 
Murdoch phất tay. 
Những quả đèn tròn màu trắng xâu lại như chuỗi trân châu, có thứ có tự bay lượn đến trước mặt hắn, xếp thành một hàng, dài đến trước thang lầu. 
Bậc thang từ từ sáng lên, là loại ánh sáng nhu hòa như sương sớm nắng mai. 
“Mời.” Murdoch đi phía trước dẫn đường. 
Mammon đột nhiên nói: “Đợi đã.” 
Murdoch dừng bước, quay đầu cung kính nhìn hắn. 
“Ta nghĩ anh bạn này cần một không gian độc lập.” Mammon chỉ vào Hybe. 
Hybe bất an nhìn qua phía Metatron. Hắn không quên, đằng sau chốn phù hoa này, tràn ngập những hiểm nguy rình rập. 
Metatron nghi hoặc nhìn Mammon. 
“Chúng ta cũng cần một chút không gian riêng tư.” Mammon mỉm cười, “Xin hãy yên tâm, cho dù địa ngục chưa bao giờ được tiếng nhân từ, nhưng nó không cần nghi ngờ vô cùng hiếu khách, hoàn toàn theo nghĩa đen.” 
Murdoch không hé nửa lời xoay người dẫn Hybe quay lại. Thân là một quản gia Huyết tộc ưu tú, hắn phi thường hiểu rõ khi nào và làm chuyện gì thì dễ lấy lòng chủ nhân nhất. 
Quá rõ ràng, lần này hắn lại làm đúng. 
Mammon tự mình dẫn Metatron lên lầu, “Thứ này gọi là thang 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-linh-gioi/3081903/chuong-9-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.