“Nói như thế, Từ Thị là muốn cho Hạo Thiên kết một cuộc hôn nhân với nhà hiển quý?” Triệu Dự hỏi chậm như rùa, lại không có được lời đáp lại của Nhiễm Ngọc Nùng trước người, liền vỗ vỗ sườn thắt lưng y, nói: “Bảo bối, chuyên tâm chút. Ta sẽ bàn bạc với ngươi mà.” Được hồi lâu, Nhiễm Ngọc Nùng mới tức giận quay lại nhìn hắn nói một câu: “Ngươi ân… Ngươi như vậy ân…Muốn ta ân a…Làm sao chuyên tâm?” Triệu Dự hiểu rõ cười tủm tỉm còn hỏi: “Ta thế nào?” Tay lại giữ chặt cái eo nhỏ nhắn của Nhiễm Ngọc Nùng, từ phía sau y tiến hành động tác xông tới không vội vàng mà lại có lực. Nhiễm Ngọc Nùng đang cắn chặt răng cực lực nhẫn nại, bút lông đang nắm trong tay hầy như bị y chặt đứt, nửa người trên y phục chỉnh tề, hạ thân lại trần như nhộng, váy bị vén lên, lộ ra cái mông trắng như tuyết mượt mà cùng một đôi chân thon dài khỏe đẹp, phấn hành giữa hai chân bị Triệu Dự một tay ôm trọn ở đằng trước bóp chặt tùy ý đùa bỡn, một lát vành tai lập tức ở trong miệng hắn, bị hắn ngậm, liếm loạn mút vào.
“A~!” Một tiếng kêu sợ hãi, Nhiễm Ngọc Nùng không chịu nổi một cái công kích hung hăng của Triệu Dự vào đột điểm trong cơ thể, thân thể mềm nhũn tức thì hướng về phía trước, yếu đuối. Cũng may đúng lúc dùng khuỷu tay chống đỡ mặt bàn, mới không đến nỗi vượt ra đại dương. Nằm úp sấp trên bàn đang dồn dập thở dốc, bàn tay mất đi khí lực, bút lông liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-lan-lo/2213465/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.