Chờ Nhiễm Ngọc Nùng từ lúc hôn mê đến khi thong thả tỉnh dậy, y đau thương căm giận, phát hiện ra Triệu Dự – tên cầm thú kia cư nhiên còn đang trong mị huyệt giữa mông y tuôn trào, nhưng địa điểm hai người hoan hợp ở trên Long sàng từ lúc mở đầu đã bị Triệu Dự làm cho nát bét, đổi vị trí tới trong dục trì. Y đang trừng tên cầm thú hình người trước mắt, ý đồ đối y hành vi man rợ tiến lên, lên án không tiếng động. Thế nhưng thể lực vì bị ép làm thân thể đều không thể chống đỡ phát sinh được một chút khí lực nào, làm cho ánh mắt lên án của y lộ rõ độ mạnh yếu. Triệu Dự đang ôm chặt y vào lòng chăm sóc, đôi mắt ngấn lệ cùng nhãn thần thủy khí mông lung dập dờn đối với hắn dường như là khiêu khích vô thanh. Trong lòng Triệu Dự lần thứ hai nóng lên, Nhiễm Ngọc Nùng phát hiện ra thì đã tuyệt vọng, nhục nhận cực nóng chỗ nào đó căng chặt xuyên vào giữa mị huyệt lại vừa cứng thêm một phần, khiến cho mị kính vốn đã sưng đỏ ứ máu càng thêm trướng đau không thể chịu nổi. Tiếp theo Triệu Dự mang theo nụ hôn nóng bỏng đặt lên mí mắt y, trên môi, gương mặt, còn có cổ, trước ngực. Hai tay nâng cái mông y lên, hạ thân càng thêm độc ác hung hăng hướng về phía trước xuyên vào. Nhiễm Ngọc Nùng bị hắn thao lộng (đẩy) liên tục đến khí lực để bới móc cũng không có, muốn giương tay đẩy hắn, hai cánh tay lại mềm nhũn, đặt trên vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-lan-lo/2213462/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.