Sau khi suy nghĩ kỹ, tôi quyết định tự sát. 
Tôi không làm chết Lý Toái được thì chẳng lẽ còn không tự làm chết chính mình được chắc? 
Vì thế tôi giơ dao phay lên nhắm ngay cánh tay mình, do dự mười mấy giây rồi lại buông xuống. 
Đúng vậy, tôi không làm chết vì đau được. 
Dù chịu nỗi nhục lớn như vậy nhưng đến dũng khí tự sát tôi cũng không có. 
"Làm gì vậy?" 
Bên hông đột nhiên căng chặt, đôi tay không kiêng nể gì mà ôm lấy tiếp đó là bờ ngực ấm áp dán sát vào sau lưng tôi, Lý Toái đặt nhẹ cằm lên vai tôi nghiêng đầu nhìn. 
Tay tôi run lên, không dám nhìn thẳng hắn bèn vội vàng giả bộ đang xắt rau, thuận miệng nói láo: "Tôi định làm cà chua xào trứng cho anh ăn." 
Cà chua xào trứng, ánh sáng của loài người, cho dù là người có tài nấu nướng kém như nào cũng nhất định thành thạo món này. 
"Đặc biệt làm cho tôi?" Cả người Lý Toái cứng đờ, giọng nói thấp đến nỗi tôi gần như nghe không rõ. 
Tôi trái lương tâm gật đầu. 
Nếu không phải hắn đột nhiên ôm lấy, suýt chút nữa phá vỡ kế hoạch tự sát của tôi thì làm gì có chuyện tôi đang rửng mỡ lại có thể giả vờ nấu ăn. 
Lý Toái im lặng hồi lâu mới mở miệng nói: "Nhất định ăn rất ngon." 
Hắn dán sát vào tôi càng thêm chặt, hô hấp phả vào bên tai tôi, ngón tay đùa nghịch tóc mai hai bên má tôi. 
Sau đêm đó, Lý Toái tiếp xúc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-lam/2890930/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.