Quý Thời Dục biết mình đã lỡ miệng trả lời sai.
Anh định cười logic của Cố Nhiễm nhưng nhận ra mình không cười nổi.
Anh nhìn gương mặt nhỏ nhắn của Cố Nhiễm vì chuyện công khai hẹn hò của hai người mà như viết lên mấy chữ “Cục cưng rất đau lòng”, bỗng nhớ đến lúc cô đến văn phòng hỏi anh kết hôn được không.
Dường như không khác gì với bây giờ, chỉ là vai trò của hai người trái ngược nhau.
Lúc đó anh nói với cô, anh chưa có kế hoạch kết hôn.
Nói anh chưa từng cầu hôn em.
Bây giờ đến lượt cô, thừa biết sau khi công khai sẽ có nhiều ảnh hưởng, vẫn kiên trì đến mức cố chấp.
Thậm chí còn vì anh không hợp tác mà giận dỗi.
Quý Thời Dục nhắm mắt lại, rồi mở ra.
Cái nghẹn ứ trong lồng ngực vì những hồi ức ấy mà mạnh mẽ lan ra, thậm chí anh còn cảm thấy hốc mắt bỗng nóng lên, một cảm giác đau nhói xâm chiếm khắp cơ thể.
Chuyện khiến anh hối hận nhất đời này, chính là chuyện của buổi chiều hôm ấy.
Anh đã từng đánh mất một lần, không bao giờ muốn buông tay một lần nữa.
Cố Nhiễm chợt bị anh ôm lấy.
Anh ấn cô thật sâu vào lồng ngực, càng ôm càng chặt, đến mức khiến cô bắt đầu cảm thấy không thở nổi.
Cố Nhiễm không hiểu sao Quý Thời Dục lại đột nhiên ôm mình, nhưng anh ôm rất chặt, làm cô đành phải cựa quậy, cố sức giãy giụa một chút.
“Em không thở được.” Cô bảo.
Lúc này Quý Thời Dục mới sực tỉnh lại, chậm rãi nới lỏng vòng tay.
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-lam-be-nhong-nheo/1152634/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.