You know how much I love you
Maybe you don’t know
But please remember me
Just remember me
U know how much I love you
Nhớ đến mình trước đây, YunHo lại hơi mỉm cười, khóe môi cong lên, bộ dạng trông vô cùng đẹp mắt, nghiêng nghiêng đầu, khoác lên mình ánh nắng mặt trời, giống như một thiên sứ từ trên trời rơi xuống trần gian.
Dường như khi gặp mặt hắn, ngay cả hơi gió cũng trở nên thật ấm áp, sóng nước chảy róc rách, hô hấp cũng trở nên nhẹ bẫng, cái loại vui vẻ như thuốc độc này, đánh dấu đầy nguy hiểm, nhưng vẫn có người nguyện ý đưa tay mà vồ cho bằng được.
Rốt cuộc là cái gì vậy? Rất nhiều người hỏi qua YunHo, cậu vui vẻ cái gì?
YunHo vẫn cười, cười đến người hỏi hắn cũng cười theo, hai người dưới ánh mặt trời cười rất thoải mái mà không hề có lí do, YunHo cũng không nói lý do khiến mình vui vẻ, đây là một bí mật, bí mật theo bước chân năm tháng chìm đắm trong lòng hắn, vĩnh viễn cũng không muốn nói ra…
Chúng ta sẽ hạnh phúc, hạnh phúc đến già, chúng ta sẽ vui vẻ, vui vẻ đến chết…
Đem vui vẻ cùng chết gắn liền với nhau, dường như có chút kì lạ, thế nhưng YunHo thích đêm khuya lúc người yên tâm lặng chìm vào giấc ngủ, một mình bò dậy, một lần mút nhai những lời này, sẽ hạnh phúc, hạnh phúc đến già, sẽ vui vẻ, vui vẻ đến chết…
Cái dạng vui vẻ gì mới có thể đến chết? Cái dạng hạnh phúc gì mới có thể đến già?
YunHo không biết, nhưng hắn luôn luôn mỉm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-know-how-much-i-love-you/29614/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.