Lục Nguyên nhíu mày, anh không nhận ra cô gái trước mặt này, nhưng trông dáng dấp cô ta cũng thật xinh đẹp.
Tuy nhiên rõ ràng là cô ta không thật sự gọi điện thoại, bởi vì màn hình điện thoại của cô ta đang màu đen.
Hơn nữa, trong lúc nói, nữ sinh này còn nháy nháy mắt nhìn Lục Nguyên.
Không khó để nhận ra cô ta cố ý bắt chước lời nói vừa rồi của Lục Nguyên để mỉa mai anh.
“Này, ông Hồ.”
Nữ sinh vẫn nhìn vào điện thoại di động, cô ta cường điệu giọng nói của mình, vẻ mặt cũng rất lố lăng: “Mua công ty Boeing thì cần bao nhiêu tiền nhỉ?”
“Vậy được, nếu một tuần sau tôi không gọi điện thoại cho ông thì ông cứ mua công ty Boeing nhé, sau đó tôi sẽ sa thải tất cả nhân viên công ty Boeing. Ha ha ha…”
Nữ sinh nói một lúc rồi có vẻ không nhịn được nữa, cuối cùng cô ta bật cười ha ha.
Lục Nguyên lắc đầu, cảm thấy chuyện này chẳng có ý nghĩa gì, anh muốn rời đi.
Đúng lúc này, một luồng gió mang theo hương thơm thổi đến, lại có thêm một vị mỹ nữ tới gần.
“Được rồi, Nhan Nhan, đừng có tỉnh quái như thế.”
Mỹ nữ nói rồi cũng ngồi xuống phía đối diện Lục Nguyên, tức giận vỗ nữ sinh đang giả vò gọi điện thoại một cái, xem ra hai người quen nhau.
Nói thật là vừa nhìn thấy mỹ nữ này, hai mắt Lục nguyên lập tức sáng lên.
Mỹ nữ này vô cùng xinh đẹp, đôi mắt sáng trông rất có hồn, da thịt như ngọc ngà, khiến người ta cảm thấy trong trẻo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-phu-troi-cho/1770915/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.